Thật thà

Hai vợ chồng đang trên đường lái xe về nhà thì đột nhiên một xe cảnh sát đuổi theo, vượt lên rồi ra hiệu cho họ tấp vào lề. Ông chồng cho xe dừng lại đậu bên vệ đường. Viên cảnh sát bước lại gần. - Đường này chỉ được phép chạy 60 km/h thôi. Anh có biết là anh chạy đến 75 km không? Ông chồng cãi: - Đâu có! Rõ ràng tôi chạy đúng 60 km/h mà… Cô vợ ngồi sát bên liền chêm: - Anh rõ ràng lái 80 km/h mà… Viên cảnh sát: - Hả?! 80 km/h? Phạt anh vì lái xe quá nhanh! Anh chồng tức đỏ mặt nhưng ráng nhịn. Đi một vòng quanh chiếc xe, tay cảnh sát hỏi người chồng: - Đèn trước bên phải bị vỡ chắc khá lâu chưa sửa??? - Thưa không đâu… Hồi nãy tôi lái xe cán trúng cục đá to văng lên làm vỡ đó… Cô vợ lại nối lời: -Không phải đâu! Đèn đó vỡ từ đầu năm mà nhắc hoài không chịu thay bóng… Tay cảnh sát ghi biên bản thêm một tội nữa. Anh chồng tức quá mắng vợ: - Cô làm ơn câm cái miệng giùm tôi một vài phút có được không hả? Tay cảnh sát nhíu mày hỏi cô vợ: - Ông nhà hay thường xuyên lớn tiếng với chị lắm sao? Cô vợ tìm cách bênh chồng: - Dạ đâu có… Chỉ khi nào anh ấy xỉn thôi à… chứ bình thường ảnh hiền và dễ thương lắm…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 711
  3. Tags: canh sat, vo chong

3 con quỷ hút máu

Ngày xửa ngày xưa, 3 con quỷ hút máu gặp nhau vào một buổi đêm và cùng khoe khoang về thành tích hút máu của mình.
Con thứ nhất vỗ ngực: “Hãy nhìn cái tòa nhà kia. Tao có thể xử lý toàn bộ dân cư ở đó trong 10 phút”.
Dứt lời, hắn bay tới ngôi nhà, 9 phút sau trở lại với cái mồm dính đầy máu với vẻ mặt thỏa mãn.
Con thứ 2 lên tiếng: “Hãy nhìn ngôi làng kia. Tao chỉ cần 5 phút”.
Nói rồi hắn bay đến ngôi làng, trở lại sau 5 phút, máu chảy ròng trên miệng.
Con thứ 3 hét lên: “Hãy xem thị trấn kia kìa. Chỉ 3 phút là xong”.
Hắn bay thẳng đến thị trấn, 1 phút sau quay trở lại với chiếc mồm be bét máu.
Hai tên kia trố mắt ngạc nhiên hỏi: “Làm sao mà mày có thể nhanh như vậy?”.
Con thứ 3 chỉ về dướng đó và hỏi: “Mày có nhìn thấy tòa nhà kia không?”.
“Có”, 2 tên cùng trả lời.
“Tao thì không”.

Em cho anh tất cả

Một anh chàng bắt gặp bạn mình trên phố, đang bê chiếc tivi với vẻ mặt rất hí hửng. Anh đến nơi và hỏi:

- Sao trông anh vui quá vậy?

- Tôi gặp một cô gái và tôi rất yêu cô ta. Sau một thời gian tán tỉnh, tình yêu của tôi được cô ấy chấp nhận. Hôm nay, sau khi hai chúng tôi đi chơi về, cô ấy rủ vào nhà, khép cửa lại và nói khẽ với tôi: "Nhà em đây, bây giờ em sẽ cho anh tất cả những gì anh muốn".


anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Có cơ hội là quấy rối

Tại một cửa hàng bán quần áo phụ nữ, một anh chàng đi ra đi vào tần ngần ngắm nghía đủ thứ nhưng không chọn được gì. Thấy vậy, cô bán hàng xinh xắn lại gần hỏi anh ta có cần giúp đỡ không.

Anh chàng đáp:

- Tôi muốn mua đôi găng tay tặng vợ nhưng lại không biết cô ấy dùng cỡ nào.

- Tay chị ấy có bằng chừng này không? - Cô bán hàng dịu dàng hỏi và đặt tay lên tay người khách.

- Có lẽ là nhỏ hơn một chút! - Anh chàng trả lời.

Cô bán hàng ướm thử rồi chọn cho anh ta một đôi găng. Cô hỏi tiếp:

- Anh còn cần gì nữa không?

- Lẽ ra thì không cần, - Anh chàng lém lỉnh đáp - nhưng với cách cô bán hàng thì tôi thấy mình cần mua cho vợ bộ đồ lót nữa.


Ba từ

-Thưa ngài, bí mật cho sự thành công của ngài là gì vậy? một phóng viên hỏi một chủ nhà băng.
 
-Ba từ.
 
-Thế thưa ngài, ba từ là gì vậy?
 
-Quyết định đúng.
 
-Thế làm thế nào ngài có những quyết định đúng đắn?
 
-Hai từ.
 
-Là gì vậy?
 
-Kinh nghiệm.
 
-Thế làm sao ngài có kinh nghiệm?
 
-Ba từ.
 
-Thưa ngài, ba từ nào?
 
-Quyết định sai.