Vận may không trọn

Một bà lão sống trong túp lều trên bờ biển cùng với một chú chó. Hàng ngày, bà lững thững dắt chó dạo trên bãi biển, hưởng những ngày cuối đời một cách yên ả. Bỗng một hôm, trong khi đang tản bộ, bà vấp phải một cái lọ bị sóng đánh dạt vào bờ. Bà lão chà xát cái lọ và một làn khói tỏa ra rồi tụ lại thành một vị thần. Ông ta nói: - Cảm ơn bà đã cứu ta thoát khỏi chốn giam cầm này. Để đền ơn, ta sẽ ban cho bà 3 điều ước. Bà già không đắn đo suy nghĩ, đáp ngay: - Tôi muốn có 1 triệu đôla. Vị thần đưa tay lên làm phép và "Bụp!", bà lão ngồi trên một đống tiền. Nhìn lại túp lều rách nát, bà đưa ra điều ước thứ hai: - Tôi muốn túp lều của mình trở thành một tòa lâu đài. Vị thần lại làm phép và ngay lập tức, túp lều trở thành một lâu đài với tòa ngang dẫy dọc nguy nga. Bà già sung sướng thốt lên: - Ôi! Thật là tuyệt diệu! Thế là mình cũng trở thành triệu phú vào cuối đời. À, mà cuối đời là thế nào nhỉ, ta còn một điều ước nữa cơ mà. Tôi muốn mình trở thành một thiếu phụ xinh đẹp và con chó của tôi biến thành một người chồng điển trai, cường tráng. Khi điều ước được thỏa nguyện, bà lão, lúc này đã trở thành thiếu phụ, cùng người chồng mang số tiền về tòa lâu đài. Đến giờ lên giường, bà nói với chồng: - Mình ơi! Hôm nay chúng mình sẽ có một đêm mặn nồng như ngày tân hôn, anh nhé! Người chồng xụ mặt rồi đay nghiến: - Bây giờ thì sướng nhé! Ai bảo năm ngoái bà đem tôi đi thiến?
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 624
  3. Tags: tong hop

Không cần thiết

Diễn viên hài kịch nổi tiếng Oho Reutter có một lần đi qua một nghĩa địa ở ngoại ô Berlin. Ông thấy người ta đang vận chuyển gạch ngói. Tò mò, ông hỏi người ta định xây dựng gì ở đây vậy? Người thợ trả lời: "Cái hàng rào nghĩa địa đã mục nát nên xây tường để thay thế".
 
Oho Reutter hỏi: "Làm cái đó để làm gì. Điều đó không cần thiết. Những kẻ nằm bên trong nghĩa địa, chắc chắn không thể đi ra khỏi nghĩa địa. Còn những kẻ ở ngoài nghĩa địa cũng không muốn vào trong đó nằm".

Nói thẳng

Trong quân y viện, anh thương binh bị bó bột cả hai chân hai tay đang khẩn khoản nhờ cô y tá:
 
- Trời ơi ngứa... "ấy" quá, cô gãi giùm tôi!
 
- Ôi tội nghiệp, anh ngứa ở đâu?
 
- Chỗ... không tiện nói.
 
- Anh cứ nói thẳng, đừng ngại.
 
- Vâng, ở giữa... hai ngón chân cái!

Chiếc cân biết bói

Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói - 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì?
Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago.
Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ:
- Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem.
Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo.
Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu.
Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính.
Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được?
Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang.
Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.

Đo tinh trùng

Một ông lão đi đến bệnh viện để bác sĩ đo số lượng tinh trùng. Bác sĩ đưa ông một cái chai nhỏ và dặn: “Ông mang chai này về nhà và ngày mai trở lại với mẫu thử tinh dịch”
 
Ngày hôm sau, ông lão 85 tuổi trở lại với cái chai trống không. Ngạc nhiên, bác sĩ hỏi: “Sau ông không mang mẫu thử đến đây?”
 
Ông lão trả lời: “Chuyện là như vậy nè bác sĩ. Đầu tiên, tôi thử bằng tay trái của mình, nhưng cũng ko được. Sau đó tôi lại dùng đến tay phải nhưng cũng ko khá hơn. Rồi tôi lại nhờ vợ tôi giúp đỡ. Bà ấy dùng tay phải lẫn tay trái cũng đều ko được gì. Đến nỗi bà ấy phải dùng miệng, nhưng mà ngay khi bà ấy gãy cả răng cũng ko có gì xảy ra. Thậm chí tôi còn nhờ bà hàng xóm kế bên sang giúp đỡ. Bà ấy cũng dùng cả hai tay, rồi đến kẹp giữa hai chân mà kết quả cũng vậy.”
 
Bác sĩ ngạc nhiên: “Ông nhờ cả hàng xóm nữa à?”
 
“UH, dù cho chúng tôi có cố gắng thế nào, tôi cũng ko mở được cái nút chai”

Xả...

Bộ Luật Tình Yêu Điều 9 : "Nếu ai vô tình hoặc cố tình gây thương nhớ cho người khác, để lại hậu quả làm tan nát trái tim người đó, thì phải chịu hình phạt chung sống trọn đời với người đó". Yêu là không hối tiếc - Có lỗ tai mà như điếc. Yêu phải biết cương quyết - Nồng nàn và kịch liệt. Yêu là phải chịu thiệt - Xài tiền không được tiếc. Yêu cho tới sức tàn lực kiệt - Cho tới khi tứ chi bại liệt. Miễn cái chi cần là không liệt - Yêu dzậy mới là yêu...thiệt! ^^!