Mặc lộn quần

Hai người bạn thân ở chung phòng trọ rảnh rỗi ngồi nói chuyện với nhau: “Hôm qua tao vừa rủ bé đi chơi mà trong túi không có đồng nào. Nhưng tao vẫn quyết định cứ rủ”. Người bạn kia hứng chí, vỗ đùi cái đét bảo: – Có chí khí! – Khi đi, tao mới phát hiện ra trong túi có rất nhiều tiền, thế là hai đứa tao xài hết số tiền đó. – Trời không phụ lòng người tốt mà. – Uh, nhưng khi về tao mới phát hiện ra… tao lỡ mặc lộn quần của mày.
  1. Ngày đăng: 16/12/2015
  2. Lượt xem: 839
  3. Tags: truong hoc

20 năm trước

Bộ trưởng Giáo dục về thăm trường cũ, ông muốn thăm căn phòng trong KTX mà ông đã ở cách đây 20 năm. Trong căn phòng này hiện có một sinh viên đang ở.
 
Ông vào phòng và thốt lên:
- ồ vẫn cái bàn ta từng ngồi học 20 năm trước. Vẫn cái giường ta từng ngủ 20 năm trước. Ôi, vẫn cái tủ ta treo quần áo 20 năm trước.
 
Và ông mở tủ ra, trong tủ có một cô đang ngồi mà không có mảnh vải che thân. Chú sinh viên vội nói:
- Ðây là bà chị họ em mới ở quê ra.
 
- Chà, chú em giải thích giống hệt ta 20 năm trước!

Biến thái

Tối hôm trước vợ tôi về nhà, vừa bước vào cô ta đã yêu cầu tôi cởi ngay áo ngoài của cô ta ra.
 
Sau đó cô ta lại yêu cầu tôi cởi váy của cô ta ra, sau đó là áo trong, underwear…
 
Và sau đó… cô ta nói với tôi rằng đừng có mà mặc đồ của cô ấy nữa.

Chờ lâu

Có một cô gái ưng một ông già góa vợ. Lấy nhau được 7 năm thì cụ già mất. Theo giấy mời, cô đến tòa án để nghe đọc bản thừa kế tài sản theo di chúc của chồng. Cô chờ hơn 1 tiếng đồng hồ mới được gọi vào làm việc. Vị cán bộ tòa án ôn tồn nói:
 
- Xin lỗi, cô chờ lâu lắm rồi phải không?
 
- Vâng! Tôi đã chờ 7 năm nay rồi!

Sửa xe

- Alô, có phải nhà bà Smith đó không?
 
- Phải, tôi là chồng cô ấy. Có việc gì thế?
 
- Tôi là nhân viên của garage mà bà nhà vừa sửa xe ở đây rồi đi luôn. Ông vui lòng thanh toán.
 
- Tất nhiên, tôi sẽ trả tiền sửa xe…
 
- Không ạ, tiền sửa tường garage và viện phí cho 2 nhân viên bảo vệ ở cổng ra vào.

Yếu nhân

Giáo Hoàng vừa kết thúc chuyến nghỉ mát và đang trên xe limousin tới sân bay. Chưa bao giờ lái một chiếc xe như vậy, ông yêu cầu tài xế lái xe cho mình lái một lúc. Tài xế chuyển ra đằng sau và Giáo Hoàng cầm tay lái.
Khi bắt đầu phóng đến 90 dặm một giờ, Giáo Hoàng bị đội tuần tra giao thông bắt tạt vào lề. Người cảnh sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong một lúc, rồi nói:
- Đợi một lúc, tôi cần phải gọi điện.
Cảnh sát gọi điện và yêu cầu được gặp sếp. Anh ta báo cáo:
- Tôi đang xử lý một yếu nhân phạm luật và tôi muốn biết mình phải làm gì.
Sếp hỏi lại:
- Ai thế? Một thượng nghị sĩ chăng?
- Không, còn quan trọng hơn thế nữa.
- Đó là ngài thống đốc phải không?
- Không. Quan trọng hơn.
- Tổng thống?
- Không. Quan trọng hơn.
- Vậy thì tóm lại đó là ai mới được chứ?! – Đầu dây bên kia mất bình tĩnh la lớn.
- Tôi không biết! – Viên cảnh sát nói. – Nhưng Giáo Hoàng làm tài xế cho anh ta.