Đang làm món trứng cho bữa sáng, chợt Mary thấy anh chồng lao vào bếp hét toáng: “Cẩn thận!”
Mary chưa kịp định thần, anh chồng đã hét tiếp:
- Cẩn thận, cho thêm chút bơ vào! Trời đất ơi, em đang nấu quá nhiều thứ cùng lúc đấy! Đảo cái chảo đi, đảo đi! Cần thêm bơ nữa, trời ạ, thế nào cũng bị dính vào chảo mà xem! Cẩn thận, cẩn thận! Anh đã bảo em rồi cơ mà! Em không bao giờ lắng nghe anh cả! Không bao giờ! Hất quả trứng đi nhanh lên! Em điên à, em bị làm sao đấy? Mà đừng quên cho muối. Em thì lúc nào cũng quên. Muối ấy, nhớ chưa?
Nín nhịn không được, cô vợ nổi cáu, chăm chăm nhìn chồng:
- Anh bị làm sao vậy? Anh nghĩ là em không biết rán mấy quả trứng à?
Anh chồng thản nhiên nhún vai đáp:
- Anh chỉ muốn cho em biết là anh cảm thấy thế nào khi anh lái xe mà có em ngồi cạnh.
Vào nhà vệ sinh công cộng, vừa ngồi xuống thì một giọng nữ từ buồng bên kia vọng sang.
- Ới, anh có suôn sẻ không?.
Vốn không thích bắt chuyện với người lạ, nhưng khó mà từ chối giọng nói ngọt ngào đó, tôi trả lời: Ờ, tôi cũng ổn.
Giọng bên kia lại vọng sang: Anh cảm thấy thế nào?
Bắt đầu bực mình: Tôi thấy cũng thoải mái.
Giọng bên kia bối rối: Chắc em phải cúp máy thôi, vì cứ mỗi lần em hỏi anh thì có thằng cha mắc dịch ở buồng vệ sinh bên cạnh lại nhảy vô giành trả lời.