Vợ là thế đấy!

- Anh thân yêu, em lại bị chứng đãng trí nữa rồi. Sáng nay, em đã vào cửa hàng để mua cho anh một đôi giày mới. Loay hoay thế nào, khi ra về em mới phát hiện là đã mua nhầm cái váy dạ hội cho em mới khổ chứ.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 1011
  3. Tags: vo chong

Bài văn "tủ"

Vào thứ sáu,cô giáo bắt cả lớp tả về một lòai vật mà mình yêu mến.Vịt Bầu về bắt một con rận và tả rất chi tiết.Tất nhiên cô giáo không bằng lòng,cô bắt Vịt Bầu về tả con chó nhà em.
Vịt Bầu làm bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con chó,con chó có nhiều lông,đã nhiều lông thì ắt phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”,Vịt Bầu bắt đầu tả con rận.
Cô giáo tức giận.Lần này bắt Vịt Bầu tả con cá.
Hôm sau Vịt Bầu nộp bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con cá,con cá sống dưới nước thì có nhiều vảy.Trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông,đã nhiều lông thì phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”

Thay đổi quan điểm

Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học...
 
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ .
 
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
 
Lúc bé, tưởng gặp lại thầy cô là ở nhà. Lớn lên mới biết, còn có thể gặp lại thầy cô ở trường nhiều lần...
 
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi...
 
Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi. Lớn lên mới biết, càng học càng ngu đi.

Chỉ là thử nghiệm

Một con tàu cập cảng đúng lúc thủy triều lên cao. Thủy thủ bắc một tấm ván hẹp ngang từ thành cầu xuống bến để hành khách bước xuống. Mọi người nín thở hồi hộp khi một phụ nữ 70 tuổi bước xuống tấm ván.
 
Xung quanh chừng còn chỗ nào để người khác đứng đỡ bà hành khách già. Vì thế, bà phải lách đi chậm chạp, run rẩy, và cuối cùng cũng đáp được xuống bến an toàn. Mọi người đều thở phào sung sướng. Đặt chân xuống bến, bà quay lại nhìn về đầu cầu bên kia hét lớn:
 
- Được rồi đấy mẹ ạ! Mẹ xuống luôn đi!

Những tấm thiệp kì quái

1. Thiệp xin lỗi: Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
2. Thiệp chia buồn, cảm thông: Được tin vợ anh đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà!
 
3. Thiệp nhớ lại một thời: Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
4. Thiệp bày tỏ: Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này!
 
5. Thiệp tạ ơn: Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em!
 
6. Thiệp dãi bày: Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
7. Thiệp mắng chửi: Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Đây chúng là: dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
8. Thiệp chia tay: Chúng ta đã từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay!
 
9. Thiệp nhớ nhung: Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây!
 
10. Thiệp biết ơn sâu sắc: Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi. Nếu hai ta mà cùng ở trên 1 con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy!

Suy luận

1. Nếu bố anh nghèo, đó là số phận của anh. Nếu bố vợ nghèo, đó là sự ngốc nghếch của anh.
2. Ai cũng nên cưới vợ. Suy cho cùng, hạnh phúc không phải là thứ duy nhất có trên đời này.
3. Tôi sinh ra thông minh. Giáo dục làm tôi hỏng.
4. Làm việc để trở nên hoàn hảo. Nhưng không ai hoàn hảo cả. Vậy tại sao phải làm việc ?
5. Tôi đến đây để giúp đỡ mọi người. Vậy mọi người đến đây làm gì ?
6. Ai nói rằng tiền bạc không mua được hạnh phúc là vì họ không biết mua ở đâu thôi.
7. Ánh sáng đi nhanh hơn âm thanh. Nên người ta chỉ có vẻ khôn ngoan cho đến khi ta nghe họ phát biểu.
8. Chúng ta nên yêu súc vật. Thịt chúng rất ngon.
9. Tôi vốn là người có đầu óc mở nhưng rồi từ đấy trí tôi đã rơi vãi hết.
10. Sau lưng người đàn ông thành công là một phụ nữ. Sau lưng người đàn ông không thành công là 2 phụ nữ.
11. Không nên trì hoãn đến ngày mai những gì ta có thể trì hoãn hôm nay.
12. Tương lai của ta phụ thuộc vào giấc mơ của ta. Vậy thì… ta hãy ngủ đi !
13. Nên tìm cách nào đó để bắt đầu một ngày mới mà không phải thức dậy.
14. Làm việc chăm chỉ không giết chết ai cả! Nhưng tại sao phải chấp nhận rủi ro đó?
15. Công việc làm tôi hứng thú. Tôi có thể ngồi nhìn nó hàng giờ.
16. Học nhiều biết nhiều. Biết nhiều quên nhiều. Quên nhiều biết ít. Vậy thì tại sao phải học ?
17. "Ăn chay", theo từ vựng của một thổ dân, nghĩa là "thợ săn tồi".