Tím hết cả mình mẩy

Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình! Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi. Ông mở cửa vào nhà và con chó bec-giê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ: - Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh này! Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền: - Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 592
  3. Tags: vo chong

Nhưng còn có thể là…

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
 
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
 
- Bê tông ạ!
 
Cô giáo:
 
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
 
- Con bò ạ!
 
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
 
Bé Johnny giơ tay:
 
- Cô ơi, em cũng muốn ra đề!
 
Cô giáo cười hạnh phúc khi thấy học trò của mình bắt đầu hứng thú:
 
- Em thử nói đi!
 
- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
 
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Johnny.
 
Johnny xoa xoa má:
 
- Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa

Tuần tự nhi tiến

Nước Anh quyết định thay đổi luật giao thông, chuyển từ lưu thông bên làn đường bên trái sang làn đường bên phải như các nước châu Âu khác. Thế nhưng, sau nhiều ngày họp, họ không tìm ra được giải pháp khả thi nào, đành nhờ các quốc gia lân cận giúp đỡ.
 
Vài ngày sau, nước Anh bắt đầu nhận được fax trả lời. Người Pháp viết: "Là láng giềng của quý quốc, chúng tôi rất xúc động khi được quý quốc nhờ cậy... nhưng chúng tôi không biết phải làm việc này như thế nào".
 
Fax của người Đức có nội dung như sau: "Chúng tôi là người Đức, quốc gia được tổ chức tốt nhất ở châu Âu nhưng chúng tôi chưa từng gặp vấn đề này trước đây. Vì vậy, chúng tôi cũng không biết phương hướng giải quyết".
 
Fax của người Ba Lan viết: "Như quý quốc biết, chúng tôi là người Ba Lan, một đất nước đã làm rất nhiều trên con đường tiến tới dân chủ và phục hồi kinh tế. Chúng tôi có cả một kho tàng kinh nghiệm trong những quá trình chuyển đổi như vậy. Tuy nhiên, để vượt qua những khó khăn liên quan và tránh những vấn đề xã hội, tất cả và bất kỳ việc chuyển tiếp nào cần phải thực hiện một cách tuần tự, chậm mà chắc. Vì vậy, chúng tôi đề xuất, giải pháp cho tình hình của quý quốc nên được thực hiện thành 3 giai đoạn chính. Năm đầu, chỉ nên bắt buộc tất cả xe tải đi trên làn đường bên phải...".

Các giáo sư chữa cháy

Hiệu trưởng mời ba giảng viên gồm một giáo sư hóa học, một giáo sư vật lý và một giáo sư môn thống kê lên phòng giám hiệu. Ba người lên tới nơi thì hiệu trưởng có việc khẩn phải ra ngoài và họ phải ngồi chờ.
 
Một lát sau, ba vị giáo sư hoảng hốt nhận thấy sọt giấy vụn đang bốc cháy. Họ bèn bàn cách dập lửa.
 
Giáo sư vật lý nói:
 
- Tôi biết phương pháp xử lý. Chúng ta cần phải làm nguội các vật liệu xuống dưới nhiệt độ bắt lửa của nó và lửa sẽ không cháy nữa.
 
Giáo sư hóa học ngắt lời:
 
- Không, không. Tôi mới là người biết cách xử lý. Chúng ta cần phải cách ly ngọn lửa khỏi ôxy để phản ứng cháy ngừng hoạt động.
 
Trong khi hai giáo sư đang tranh luận xem nên dùng phương pháp của ai thì họ thấy giáo sư thống kê chạy quanh phòng và đốt lên những đám cháy mới. Kinh hoàng, họ kêu lên:
 
- Ông đang làm gì vậy?
 
- Hãy dập tắt các đống lửa này theo cách của từng người và chúng ta sẽ so sánh, phân tích và tìm ra phương pháp thích hợp nhất! - Nhà thống kê học đáp.

Đòi hỏi

Có một người đàn ông tên là Jim sống gần một con sông. Jim là người rất mộ đạo. Một hôm sông dâng cao và làm ngập lụt thị trấn, Jim bắt buộc phải trèo lên hiên sát mái. Ðang ngồi ở đó, một người chèo thuyền đến và bảo Jim lên thuyền với anh ta.
 
Jim nói “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.”
 
Thế là người kia chèo thuyền đi. Nước dâng lên, Jim trèo lên mái nhà. Vào lúc đó một chiếc thuyền khác tới, người ngồi trên gọi Jim lên thuyền.
 
Jim đáp “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.”
 
Người kia bèn đi. Nước càng dâng cao hơn và Jim phải trèo lên ống khói. Một chiếc trực thăng bay đến và hạ thang dây xuống. Người phụ nữ trong trực thăng bảo Jim hãy trèo lên thang và lên máy bay.
 
Jim nói với cô ta “Thế này được rồi”.
 
Người kia hỏi lại “Anh chắc chứ?”,
 
Jim đáp “Vâng, chắc chắn là Thượng đế sẽ giúp tôi”.
 
Cuối cùng nước dâng cao quá và Jim chết đuối. Jim bay lên thiên đường và gặp thượng đế.
 
Jim nói “Ngài bảo với tôi là ngài sẽ giúp tôi! Chuyện gì đã xảy ra vậy?”.
 
Thượng đế đáp “Ta đã gửi đến cho ngươi 2 chiếc thuyền và một chiếc trực thăng. Ngươi còn muốn cái gì khác nữa?”

Cao thủ gặp cao thủ

Hai chàng trai cùng đến nhà cô gái chơi nhưng cô đã đi vắng. Cả hai ngồi chờ, người nào cũng muốn cho địch thủ về trước. Một anh hỏi:
– Mấy giờ rồi?
– Chín giờ rưỡi. Chắc anh bận lắm?
– Không. Tôi chỉ sợ anh về muộn.
Nghe vậy, anh này liền lấy từ trong cặp ra một quyển tiểu thuyết dày cộm, ung dung ngồi đọc. Anh kia vẫn thong thả nói:
– Anh đọc xong, cho tôi mượn đọc với nhé!