Tâm thần đi chơi.

Hai người tâm thần đèo nhau trên xe đạp lên dốc cầu, người sau phân công : - Mầy cầm lái nhé, tao ngồi sao đạp cho có thế - OK Sau hơn 1 giờ hì hụt, cuối cùng cũng lên đến giữa cầu, người sau thở đứt quảng : - Ngồi ở đằng sau nãy giờ đạp mệt chết mẹ mới lên. - Tao ngồi trước cầm lái cũng đâu có sướng gì, bóp thắng mệt thấy bà luôn…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 783
  3. Tags: tong hop

Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.
- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu – Robinson lẩm bẩm nói với vợ – Xem đây này.
- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? – Người hàng xóm bắt đầu.
- Ôi, tôi rất tiếc – Robinson nói – Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.
- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? – Người hàng xóm hỏi.

Tay chơi gôn tồi

Mike và Joe là đồng nghiệp tại một cơ quan. Cả hai cùng thích chơi gôn nhưng Mike thường chơi với Bob còn Joe hay đi đánh với Bill.
 
Một hôm Joe sang nhà Mike, hỏi:
 
“Sao cậu không chơi gôn với Bob nữa?”
 
Mike: “Thế cậu có chịu chơi gôn với một người luôn mồm chửi rủa sau mỗi lần đánh, đánh ăn gian ở hố cát rồi ghi lận điểm vào thẻ của hắn không?”.
 
Joe: “Tất nhiên là không”
 
Mike: “Ừ, cả thằng Bob cũng không”.
 
Rồi Mike quay sang hỏi Joe:
 
“Thế còn cậu, tại sao lại không chơi với thằng Bill nữa?”
 
Joe: “Cậu có chịu được cái cảnh phải chơi gôn với một người luôn rủ cậu tạt vào quán bar sau khi chơi, sau đó chuốc rượu cho cậu say mèm rồi dìu về nhà cậu, để mặc cậu ngủ trên ghế và tâm sự với cô vợ của cậu trên giường của chính vợ chồng cậu không?”
 
“Làm gì có thằng chó nào chịu được như thế!”, Mike hét lên.
 
Joe: “Đúng, và thằng Bill cũng thế!”.

Có biết là ai không

Mấy anh chàng tán gẫu với nhau. Một người hỏi:
- Các cậu có biết Gutenberg là ai không?
- Không – những người khác đáp.
- Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không?
- Không – những người khác đáp.
- Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời.
Nghe vậy, một người bực tức nói:
- Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không?
- Không.
- Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…

Chuyển hướng điều trị

Bác sĩ nói với bệnh nhân: "Ông bị cảm cúm, nên kiên nhẫn chờ khỏi bệnh. Mùa đông người ta dễ bị cảm mà chả có thuốc gì chữa khỏi"
Bệnh nhân sốt ruột:
- Nhưng ông phải khuyên tôi làm gì đó chứ?
- Ông thử tắm nước lạnh chừng nửa giờ, quấn khăn mỏng ngang bụng chạy ngoài trời khoảng vài chục phút...
- Thế thì tôi sưng phổi mất còn gì?
- Sưng phổi thì sẽ có thuốc trị.

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.