Con chó

Một phụ nữ trẻ đi ngang qua phố chợt để ý đến một đám tang rất kỳ lạ. Hai chiếc quan tài màu đen nối đuôi cách nhau khoảng 15m. Ngay theo sau cỗ quan tài thứ hai là một goá phụ mặc đồ tang đi cạnh một con chó chăn cừu trông rất hung dữ. Góa phụ và con chó này đang dẫn đầu một đoàn người phía sau khoảng 200 người toàn là phụ nữ. Không thể ngăn nổi trí tò mò, người phụ nữ xáp lại bên góa phụ và hỏi: “Tôi biết đây là lúc không nên hỏi, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy một đám tang kỳ lạ như thế này. Bà có thể cho tôi biết đám tang này là của ai không ạ ?” - Quan tài thứ nhất là của chồng tôi - Ðiều gì đã xảy ra với ông nhà ạ ? - Con chó của tôi đã tấn công và giết chết anh ấy – Góa phụ thở dài trả lời. - Thế quan tài thứ hai là của ai ? - Của mẹ chồng tôi. Bà ấy đang cố kéo chồng tôi ra thì con chó quay sang tấn công bà ấy. Sau một hồi im lặng ra vẻ cảm thông, người phụ nữ trẻ chợt lên tiếng: - Bà có thể cho tôi mượn con chó không ạ ? Nghe vậy phía dưới chợt nhao nhao: - Xếp hàng đi cưng !
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 647
  3. Tags: vo chong

Những tấm thiệp khó đỡ

Thiệp xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
Thiệp chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà.
 
Thiệp nhớ lại một thời:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
Thiệp bày tỏ:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
 
Thiệp tạ ơn:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
 
Thiệp giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
Thiệp mắng chửi:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
Thiệp chia tay:
Chúng ta từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay.
 
Thiệp nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
 
Thiệp biết ơn sâu sắc:
Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi, khi hai ta cùng ở trên một con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy.

Đổi màu

Có cặp vợ chồng da trắng nọ, người chồng đi công tác xa dài ngày khi vợ còn đang mang thai. Sau khi sinh con, người vợ viết thư cho chồng:
- Anh à, con chúng ta sinh ra trắng trẻo và xinh xắn lắm! Em bị thiếu sữa nên thuê một bà vú nuôi da đen. Sau một thời gian con chúng ta bú sữa của bà ta, da nó chuyển từ trắng sang đen anh à!
Sau đó người vợ nhận được thư của người chồng:
- Anh rất vui vì em đã sinh con, có lẽ nó giống anh hồi bé. Mẹ anh sinh anh cũng bị thiếu sữa nên anh toàn phải ăn sữa bò, vì thế đến giờ anh mới bị mọc sừng em ạ!

 


Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.

Không tin được

Không tin được
Oshin nói với bà chủ:
- Nếu bà không tin tôi thì thôi, bà hãy để cho tôi đi.
- Nhưng tôi rất tin cô. Tôi còn giao cả chìa khoá hòm đựng đồ trang sức cho cô giữ cơ mà.
- Vâng thưa bà. Nhưng mà cái chìa khoá ấy không thể mở được hòm.

Có và không

Một chàng trai cầu hôn cô gái mới quen:
 
- Thế nhà anh có xe Mercedes không?
 
- Không.
 
- Có khi nào anh mặc đồ của hãng Bossini không?
 
- Không.
 
- Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mảnh vườn 0,5 ha không?
 
- Không.
 
Cô gái bĩu môi, nhìn anh bằng cái ánh mắt khinh thường và lạnh lùng ra đi...
 
Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối:
 
- Cha có thể bán cái Rolls-Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ áo quần hiệu Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền. Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5 ha. Nhưng đập đi năm tầng của biệt thự tám tầng này thì thật là... uổng.