Hưởng thụ

Có một ông cụ 60 tuổi nọ sau bao nhiêu năm cống hiến sức khỏe cho công việc và sự nghiệp đến khi về già ông tích cóp được 1 số tiền kha khá, ông quyết định đi Thailand để du lịch vì ông ta nghe nói bên đó mấy vụ “vui vẻ, tươi mát” rất nhìu, ông muốn thử 1 lần cho biết 1 chút vị với đời. Sau khi xuống sân bay ông ở khách sạn nọ, ông ta liền hỏi anh bồi khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh bồi chỉ dẫn ông tận tình. Buồi tối ông lên đồ láng coóng đi ra vực đó. Ông thấy 1 ngã ba trên có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi là: “Dành cho người nhiều tiền”, tấm còn lại ghi: “Dành cho người ít tiền”. Ông lão nghĩ : “Thôi, mình gom góp có chút ít tiền thì nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy”. Ông cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp một ngã ba trên đó có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người trẻ” tấm còn lại ghi : “Dành cho người già”. Thế là ông lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi. Ði đến cuối đường ông lại gặp một ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là: “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu” ông bụng bảo dạ: “mình 60 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ”, thế là ông đành quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi ông vừa tự động viên mình: “Sắp được hưởng sung sướng rồi ráng lên”. Ði đến cuối đường này ông lại nhìn thấy một ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người dẻo dai và nhìu xí quách” tấm còn lại ghi: “Dành cho người hết xí quách”. Ông tự nghĩ: “Mình già ruì làm gì còn xí quách nữa , mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà” thế là ông rẽ vào con đường thứ 2. Ông lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc trên con đường với bao suy nghĩ tưởng tượng ra cảnh vui thú……. nhưng khi đến cuối đường ông nhìn thấy chỉ một tấm bảng treo thật cao. Ông bèn ráng kiếm vật để kê lên nhìn cho rõ bảng ghi chỉ dẩn gì tiếp theo. “Ít tiền,già lão, xấu trai, lại còn hết xí quách nữa, thôi quay về nhà đi cha”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 685
  3. Tags: nguoi lon

Không mất đi đâu được

Một gã trông bơ phờ tạt vào quán rượu hỏi:
 
- Tối hôm qua tôi ở đây phải không?
 
- Đúng đấy!
 
- Tôi tiêu hết bao nhiêu tiền?
 
- Khoảng 80 bảng.
 
- Ơn Chúa! Thế mà tôi cứ nghĩ là đánh rơi đâu mất số tiền đó.

Không biết đang ở đâu

Một anh chàng sau khi nhậu quắc cần câu, liền lấy di động gọi về nhà: “Alô, nhà tôi đó phải không?”
 
- Nhà tôi nào? Mà anh là ai? – Cô vợ nghe máy cằn nhằn đáp.
 
- Chồng cô đây, cô xem trong nhà tôi đã về chưa hay còn ở nhà thằng Tom?

Toàn dấu nặng!

Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp !


Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…”
 
Đám bạn nhao nhao:
 
- Đến ngày nào?
 
- Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!

20 năm trước

Bộ trưởng Giáo dục về thăm trường cũ, ông muốn thăm căn phòng trong KTX mà ông đã ở cách đây 20 năm. Trong căn phòng này hiện có một sinh viên đang ở.
 
Ông vào phòng và thốt lên:
- ồ vẫn cái bàn ta từng ngồi học 20 năm trước. Vẫn cái giường ta từng ngủ 20 năm trước. Ôi, vẫn cái tủ ta treo quần áo 20 năm trước.
 
Và ông mở tủ ra, trong tủ có một cô đang ngồi mà không có mảnh vải che thân. Chú sinh viên vội nói:
- Ðây là bà chị họ em mới ở quê ra.
 
- Chà, chú em giải thích giống hệt ta 20 năm trước!