Một phụ nữ ðến một cửa hàng vật nuôi và ngay lập tức bị thu hút bởi một con vẹt xinh xắn. Biển giá trên chuồng ghi là 50 bảng Anh. “Tại sao lại ít vậy?”, bà hỏi ông chủ hàng.
“Tôi cần phải cho bà biết rằng con chim này từng sống ở một ổ ðiếm, nên ðôi khi nó nói những từ rất bậy bạ”, ông chủ trả lời.
Ngýời phụ nữ nghĩ một lúc rồi vẫn quyết ðịnh lấy con vẹt. Bà mang nó về nhà, treo trong phòng khách và chờ ðợi nó nói một ðiều gì ðó. Con chim nhìn quanh, nhìn bà, rồi cất tiếng: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới”.
Ngýời phụ nữ hõi ngạc nhiên trýớc câu nói của nó rồi cũng tự nhủ: “Không tồi lắm”.
Khi 2 ðứa con của bà trở về từ trýờng học, con chim liền nói: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới, các cô gái mới”. Ba mẹ con nghe thấy liền phá lên cýời. Lát sau ông chồng tên là Alex về ðến nhà.
Con vẹt nhìn thấy liền kêu to: “Xin chào, Alex”.
Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.
Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.
Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:
- Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?