Đó là tình yêu

Một cậu bé 5 tuổi đang ngồi, viết một cái gì đó rất chăm chú, cha ông hỏi: - Con đang làm gì đó? - À vâng, Con đang viết thư cho bạn gái! - Hả? Con biết viết sao !? - Không, cha! Con nghĩ rằng cô ấy sẽ biết làm thế nào để đọc .. Đó là tình yêu, cha không thể hiểu được đâu :)
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 734
  3. Tags: gia dinh, tinh yeu

Đâu có ngu!

Natasha đi học vể hớn hở bảo mẹ, mẹ ơi, hôm nay con kiếm được 2 rúp.
- Ở đâu ra thế?
- Thằng Vova đố con trèo lên cây, mỗi lần nó cho 10 kopec.
- Mày bị nó lừa rồi, nó làm thế để nhìn underwear của mày đấy.
- Hihi.., con biết rồi, con đâu phải đứa ngu? Cho nên hôm nay con đâu có mặc underwear!!!

Mới sinh ra đã giống đô đốc

Con gái một vị đô đốc hải quân sinh con trai. Bận tập trận, ông này sai viên cận vệ về thăm cháu ngoại. Trở ra hạm đội, anh ta báo cáo với sếp:
- Thưa ngài, cậu bé giống hệt ngài ạ!
- Tả vài nét chính xem sao?
- Dạ... hói... tròn ủm... chả biết gì hết nhưng gào thét rất to...

Cao thủ gặp cao thủ

Hai chàng trai cùng đến nhà cô gái chơi nhưng cô đã đi vắng. Cả hai ngồi chờ, người nào cũng muốn cho địch thủ về trước. Một anh hỏi:
– Mấy giờ rồi?
– Chín giờ rưỡi. Chắc anh bận lắm?
– Không. Tôi chỉ sợ anh về muộn.
Nghe vậy, anh này liền lấy từ trong cặp ra một quyển tiểu thuyết dày cộm, ung dung ngồi đọc. Anh kia vẫn thong thả nói:
– Anh đọc xong, cho tôi mượn đọc với nhé!

Ngẫu nhiên và đúng quy trình

Trước cổng một Sở nọ, một bác nông dân thập thò, nghiêng ngó. Thấy vậy, anh bảo vệ quát to:
 
- Ông kia! Tới có chuyện gì?
 
- Tôi muốn gặp giám đốc xin cái giấy xác nhận!
 
- Hôm nay giám đốc nghỉ lo đám tang. Bố giám đốc vừa mất!
 
- Vậy cho tôi gặp phó giám đốc được không?
 
- Cũng không được! Vì bố phó giám đốc cũng vừa mất!
 
Vẻ thất vọng lộ rõ trên gương mặt bác nông dân, nhưng bác vẫn cố hỏi thêm:
 
- Vậy cho tôi gặp trưởng phòng được không?
 
- Không được! Bố chồng của trưởng phòng vừa mất.
 
- Vậy cho tôi gặp phó phòng!
 
- Không được! Hôm nay phó phòng nghỉ lo đám tang. Ông nội phó phòng vừa mất!
 
- ĐKM! Anh đùa tôi đấy à? Chết đéo gì mà lắm thế?
 
- ĐKM! Ông chửi ai đấy hả? Đã không biết thì im mồm đi! Chết mỗi người chứ lấy đéo đâu ra mà lắm! Bố của giám đốc thì cũng là bố của phó giám đốc, thì cũng là bố chồng của trưởng phòng và là ông nội của phó phòng. Vì giám đốc là anh ruột của phó giám đốc, là chồng của trưởng phòng và là bố đẻ của phó phòng. Ông dù chỉ chửi một người nhưng lại là chửi cả cái cơ quan này đó! Ông biết chưa hả? Thôi, về đi cho tôi đóng cổng cơ quan!
 
- Vẫn sớm mà! Sao đóng vội thế?
 
- Tôi phải về lo đám tang. Bác tôi vừa mất!
 
...

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".