Nhu cầu khách hàng

Có một anh chàng đi tắm công cộng để tắm hỏi ông chủ : - Ông chủ ởi tắm ở đây mất bao nhiêu tiền? - Ông chủ : Nhà tắm nam mất 40k, nhà tắm nữ 400k. - Anh chàng vô cùng sửng sốt: Ông ăn cướp đấy à!!! - Ông chủ: Cuối cùng cậu muốn đến nhà tắm nam hay nhà tắm nữ. - Anh chàng nọ quyết định đưa ra 400k để vào nhà tắm nữ xem sao. Khi bước vào nhà tắm nữ liếc mắt nhìn, ôi toàn là nam. Anh em trong nhà tắm nhìn anh chàng nọ nói với nhau: Lại 1 thằng ngu nữa tới kìa. BÀI HỌC : kinh doanh mấu chốt không phải là dựa vào giá cả mà dựa vào nhu cầu khách hàng =))
  1. Ngày đăng: 07/09/2016
  2. Lượt xem: 1232
  3. Tags: cong viec, gioi tinh, nguoi lon

Tiếng Anh

Người Nhật ăn ít chất béo và ít bị đau tim hơn những người Anh và người Mỹ.
Ngược lại, người Pháp có nhiều chất béo trong khẩu phần ăn kiêng lại cũng ít bị đau tim hơn người Anh và người Mỹ.
Kết luận:
-Ăn bất cứ cái gì bạn muốn.
-Chính việc nói tiếng Anh sẽ giết chết bạn.

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Đơn xin việc chân thật nhất

Dưới đây là lá đơn xin việc có thật của một thiếu niên 17 tuổi gửi chi nhánh hãng McDonald’s ở Florida. Kết quả là họ đã tuyển dụng cậu vì cậu rất trung thực và hài hước.
 
 
Tên: Greg Bulmash
 
Giới tính: Chưa rõ, còn tùy thuộc vào đối tượng
 
Vị trí làm việc mong muốn: Chủ tịch hoặc phó chủ tịch công ty. Nhưng thực ra thì bất cứ vị trí nào có thể. Nếu tôi mà được kén cá chọn canh, tôi đã chẳng đâm đơn vào đây.
 
Mức lương mong muốn: 185.000 USD/năm cộng với cổ phần. Nếu không được thì hãy đưa ra đề nghị và chúng ta có thể trao đổi.
 
Trình độ học vấn: Có.
 
Công việc vừa qua: Mục tiêu trù ếm của cấp trên.
 
Mức lương: Ít hơn tôi xứng đáng được nhận.
 
Thành tích nổi bật: Bộ sưu tập những chiếc bút và giấy nhắn bị mất.
 
Lý do thôi việc: Vỡ mộng.
 
Giờ giấc làm việc thích hợp: Bất cứ lúc nào.
 
Những thời điểm thích nhất: 1h30-3h30 chiều, thứ hai, thứ ba và thứ năm.
 
Anh (chị) có sở trường nào không? Có, nhưng chúng thích hợp trong không khí thân mật, lãng mạn hơn.
 
Chúng tôi có thể liên hệ với ông chủ của anh (chị) hiện nay không? Nếu giờ tôi có ông chủ, tôi làm đơn này làm gì?
 
Có vấn đề sức khỏe nào khiến anh (chị) không thể nâng một vật nặng 22 kg hay không? 22 kg gì?
 
Anh (chị) có ôtô không? Tôi nghĩ câu hỏi thích hợp ở đây phải là "Anh (chị) có chiếc ôtô nào có thể chạy không?".
 
Anh (chị) có hút thuốc không? Khi làm việc thì không, lúc nghỉ ngơi thì có.
 
Bạn dự định làm gì sau 5 năm nữa? Sống ở Bahamas với một siêu mẫu tóc vàng giàu có nhưng bị câm, người luôn luôn nghĩ rằng tôi là tạo vật tuyệt vời nhất. Thực sự ra thì ngay lúc này tôi đã muốn thế rồi.
 
Bạn có xác nhận những điều khai trên là đúng sự thật? Dĩ nhiên là có.

Tím hết cả mình mẩy

Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình!
 
Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi.
 
Ông mở cửa vào nhà và con chó bec-giê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ:
 
- Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh này!
 
Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:
 
- Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!

Hình của ai?

Tom là một con người cương trực, không dung thứ những thói hư tật xấu của bạn bè. Vì vậy, nhiều người ghét anh ta. Một hôm, trong buổi tiệc do cơ quan tổ chức, bạn bè Tom tìm cách chơi xỏ anh. Lợi dụng lúc anh đi vệ sinh, họ vẽ vào lưng áo khoác của của anh treo ở phòng khách chân dung một con lừa.

Lúc ra về, mọi người hí hửng chờ xem anh sẽ phản ứng như thế nào. Khi phát hiện ra sự việc, Tom nhẹ nhàng hỏi:

- Ai đã vẽ hình của mình vào áo tôi thế này?