Tránh được

- Ai đánh vỡ kính ở cửa sổ lớn nhà chị vậy? - Tay chồng hèn nhát của tôi đấy! - Anh ta hiền như đất cơ mà? - Nhưng hắn đứng đó và tránh được cái chậu hoa tôi quăng vào mặt!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 775
  3. Tags: vo chong

Đơn xin việc chân thật nhất

Dưới đây là lá đơn xin việc có thật của một thiếu niên 17 tuổi gửi chi nhánh hãng McDonald’s ở Florida. Kết quả là họ đã tuyển dụng cậu vì cậu rất trung thực và hài hước.
 
 
Tên: Greg Bulmash
 
Giới tính: Chưa rõ, còn tùy thuộc vào đối tượng
 
Vị trí làm việc mong muốn: Chủ tịch hoặc phó chủ tịch công ty. Nhưng thực ra thì bất cứ vị trí nào có thể. Nếu tôi mà được kén cá chọn canh, tôi đã chẳng đâm đơn vào đây.
 
Mức lương mong muốn: 185.000 USD/năm cộng với cổ phần. Nếu không được thì hãy đưa ra đề nghị và chúng ta có thể trao đổi.
 
Trình độ học vấn: Có.
 
Công việc vừa qua: Mục tiêu trù ếm của cấp trên.
 
Mức lương: Ít hơn tôi xứng đáng được nhận.
 
Thành tích nổi bật: Bộ sưu tập những chiếc bút và giấy nhắn bị mất.
 
Lý do thôi việc: Vỡ mộng.
 
Giờ giấc làm việc thích hợp: Bất cứ lúc nào.
 
Những thời điểm thích nhất: 1h30-3h30 chiều, thứ hai, thứ ba và thứ năm.
 
Anh (chị) có sở trường nào không? Có, nhưng chúng thích hợp trong không khí thân mật, lãng mạn hơn.
 
Chúng tôi có thể liên hệ với ông chủ của anh (chị) hiện nay không? Nếu giờ tôi có ông chủ, tôi làm đơn này làm gì?
 
Có vấn đề sức khỏe nào khiến anh (chị) không thể nâng một vật nặng 22 kg hay không? 22 kg gì?
 
Anh (chị) có ôtô không? Tôi nghĩ câu hỏi thích hợp ở đây phải là "Anh (chị) có chiếc ôtô nào có thể chạy không?".
 
Anh (chị) có hút thuốc không? Khi làm việc thì không, lúc nghỉ ngơi thì có.
 
Bạn dự định làm gì sau 5 năm nữa? Sống ở Bahamas với một siêu mẫu tóc vàng giàu có nhưng bị câm, người luôn luôn nghĩ rằng tôi là tạo vật tuyệt vời nhất. Thực sự ra thì ngay lúc này tôi đã muốn thế rồi.
 
Bạn có xác nhận những điều khai trên là đúng sự thật? Dĩ nhiên là có.

Lý do khẳng định bác sĩ chuẩn đoán sai

Một ông lão đến phòng khám than vãn với bác sĩ về cái chân bị đau của mình.
 
Sau khi khám cho ông lão, bác sĩ lắc đầu nói:
– Bệnh của ông là bệnh của tuổi già thôi. Cố gắng chịu chứ không có cách nào chữa khỏi đâu!
 
Ông lão tđùng đùng nổi giận:
– Ông đừng có khẳng định bừa như thế. Làm bác sĩ gì mà bắt bệnh cũng sai được.
 
Ông bác sĩ rất ngạc nhiên:
– Sao ông lại chắc chắn là tôi chẩn bệnh sai chứ?
 
Ông lão chỉ vào cái chân còn lại và nói lớn:
– Tại sao lại không biết chứ. Ông xem cái chân này có bị đau đâu, trong khi nó bằng tuổi với cái chân kia đấy chứ!
– @@

Cẩn thận nhé mọi người

Cẩn thận nhé mọi người
Tối nay đứng ở ngoài đường chơi thì có 1 chị đến nhờ xem hộ cái iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào điện thoại để thôi miên. 
Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Con ác phụ xâm lăng lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi lâu sau mới cắt đuôi được ả. 
Về tới nhà hoàn hồn rồi mới nhớ ra vẫn đang cầm cái iphone của chị đó.

Tư vấn

-Chuyên gia tư vấn ơi. Bạn trai em mua cho em một cái pizza, bên ngoài anh ấy còn gửi kèm một cái nhẫn đính hôn. Mẹ em rất giận, bà nói con gái chưa chồng không nên nhận quà từ đàn ông. Em phải làm sao đây?
 
-Mẹ em nói đúng. Trả cái pizza cho người ta đi.

Khó giải thích

Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

- Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?