Lời than vãn của phụ nữ

Những người đàn ông tốt lại thường xấu xí. Còn những người đàn ông đẹp trai thì lại thường không tốt. Những người đàn ông vừa đẹp trai lại vừa tốt lại thường là kẻ đồng tính. Còn những người đàn ông vừa đẹp trai, lại vừa tốt, không phải là kẻ đồng tính thì thường đã cưới vợ mất rồi. Những người đàn ông không đẹp trai lắm, nhưng là người tốt thì lại thường không có tiền. Nhưng những người đàn ông không đẹp trai lắm, nhưng là người tốt và có tiền thì lại thường nghĩ rằng phụ nữ theo đuổi họ chỉ vì tiền bạc. Những người đàn ông đẹp trai, không có tiền bạc chỉ theo đuổi phụ nữ chỉ là để "đào mỏ". Những người đàn ông đẹp trai, mà không tốt lắm, không phải là người đồng tính, thì lại không nghĩ rằng phụ nữ là người đẹp. Những người đàn ông nghĩ rằng chúng ta đẹp, lại không là người đồng tính, cũng có thể hơi tốt và có tiền, lại thường là những kẻ nhát gan, sợ phụ nữ. Những người đàn ông hơi đẹp trai, hơi tốt và có một số tiền nào đó và cảm ơn Chúa họ không đồng tính, thì thường rất nhút nhát và không bao giờ đi bước đầu tiên. Nhưng những người đàn ông mạnh bạo đi bước đầu tiên, thì khi phụ nữ khởi động họ lại hết hứng... Ôi, thời nay chọn lựa đàn ông cho hợp sao mà phức tạp...
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 641
  3. Tags: gioi tinh

Sao không nói ngay từ đầu

Ông nọ nổi tiếng trong đám bạn bè là người tiết kiệm, kể cả trong lời nói. Hôm ấy có một người phụ nữ ở công ty sản xuất đồ bếp đến gõ cửa xin gặp vợ ông để chào hàng, ông đáp rằng bà ấy không có ở nhà.
 
- Vậy tôi có thể chờ bà nhà được không ? - người phụ nữ hỏi.
 
Người đàn ông đưa chị ta vào nhà và để chị ta ngồi chờ trong 3 tiếng đồng hồ. Cuối cùng, sốt ruột quá chị ta hỏi: "Ông có thể cho biết bà nhà bây giờ ở đâu không?"
 
- Bà ấy ở ngoài nghĩa trang - người đàn ông trả lời.
 
- Thế bao giờ bà ấy về?
 
- Tôi không biết, bà ấy ở ngoài đó đã 11 năm rồi.

Da mặt ai dày

Một anh có râu và một anh không râu ngồi nói chuyện với nhau.
 
Anh không râu muốn chế nhạo anh có râu, hỏi:
- Ðố anh biết trên thế gian, cái gì cứng nhất nào?
 
Anh có râu đáp:
- Cứng nhất chỉ có đá với sắt.
 
Anh không râu lắc đầu:
- Không phải. Ðá đập cũng vỡ, sắt nung cũng mềm.
 
Anh có râu đành chịu, hỏi lại:
- Thế thì cái gì?
 
Anh không râu chỉ vào cằm anh có râu:
- Râu là cứng nhất! Da mặt anh dày như thế kia mà râu cũng đâm thủng được, thì râu chẳng cứng nhất là gì?
 
Anh có râu liền bảo:
- Da mặt tôi dày thật, nhưng dày sao bằng da mặt anh!

Cập nhật tin tức

Chàng trai nói với vị hôn thê:
- Em ạ! Chỉ còn hai ngày nữa là chúng mình sẽ làm lễ thành hôn, nên anh thấy cần phải thú thực với em về một vài mối tình vụng trộm lăng nhăng của anh.
 
Vị hôn thê của chàng vội cười:
- Ồ! Sao anh khéo vẽ vời đến thế. Anh quên rằng anh đã kể tất cả và xin lỗi em ngày hôm kia rồi hay sao.
 
Chàng bèn nhăn mặt:
- Phải, anh nhớ đã kể hết cho em, thế nhưng còn chuyện đêm hôm qua nữa chứ!

Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…”
 
Đám bạn nhao nhao:
 
- Đến ngày nào?
 
- Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!

Nuôi lợn kiểu mới

Người nông dân nọ chăn một đàn lợn rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp:
- Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!
 
Người kia giận dữ:
- Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.
 
Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.
 
Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:
- Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết...
 
Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:
- Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Liên Hợp Quốc và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.
 
Sau khi ông nhân viên Liên Hợp Quốc đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:
- Tôi cho mỗi con lợn 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!