Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó. Chủ quán đáp lời: - Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước. Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi: - Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy? - Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời. - Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không? - Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói - Ví dụ? - Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi. Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời. Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn. - Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng. - Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi. Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định: - OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này. Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái. - Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú. - Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược. Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói: - Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào. Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một: - Thôi được tôi chấp nhận cá với anh. Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia. Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói: - Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé! - Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 1036
  3. Tags: tong hop

Phát kiến vĩ đại

Vị giáo sư nọ tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Ông huấn luyện một con bọ chét hiểu và thực hiện được mệnh lệnh khi ông hô "Nhảy!".
 
Ở giai đoạn đầu của cuộc thí nghiệm, nhà khoa học cắt bỏ một chân của con bọ chét rồi ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nhỏ bé tuân lệnh. Nhà khoa học liền ghi vào sổ tay: "Sau khi bỏ đi một chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Tiếp đó, nhà bác học cắt bớt một chân nữa của con bọ chét và ra lệnh: "Nhảy!". Con bọ vẫn nhảy lên và ông giáo sư hài lòng ghi vào sổ: "Sau khi bỏ đi hai chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Ở giai đoạn kế, nhà khoa học chỉ để lại cho con bọ chét một chân và ra lệnh cho nó nhảy. Con vật vẫn bật lên như bình thường và người huấn luyện của nó ghi vào sổ: "Các cơ quan của bọ chét hoạt động bình thường khi nó chỉ còn một chân".
 
Cuối cùng, ông giáo sư cắt nốt chân còn lại của bọ chét và ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nằm bất động. Nhà khoa học lặp lại thí nghiệm nhiều lần và lần nào cũng cho kết quả tương tự. Ông đi đến kết luận: "Khi bị cắt bỏ hết chân, bọ chét mất khả năng nghe".

Hoàn cảnh

Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất. 
Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc: 
- Chiến tranh vùng Vịnh! cách đây 20 năm. 
Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài: 
- Cứt chó! Cách đây 20 mét. 

Xin thêm phấn

Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ trông coi địa phận mình.
 
- Thưa cha ạ! – Người nông dân nói.
 
Cha xứ trả lời:
 
- Chào thằng con của quỷ sa tăng!
 
- Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy… Người nông dân đang nói cha xứ ngắt lời:
 
- Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác.
 
- Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.
 
- Thật vậy sao, thế anh kể đi.
 
- Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.
 
- Lên thiên đàng- Cha xứ kêu lên- Anh không bao giờ lên thiên đàng được, anh có bao giờ đi lễ nhà thờ đâu.
 
- Lạy cha, thật ạ, con đi lên thiên đàng thật. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân thang.
 
Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to và bảo con: “Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một dấu thập, mỗi dấu chữ thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu mà cứ thế tiếp tục leo lên”.
 
Sau khi con đã đánh được rất nhiều dấu và leo lên khá xa. Thì con trông thấy một người đàn ông từ trên đi xuống, con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là cha.
 
- Là tôi, tại sao cũng đang ở đấy. Tại sao tôi lại đi xuống?
 
- Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: “Tao xuống xin thêm phấn”

Duyên tình cá nước

Cá nói:
- Anh không bao giờ thấy dc nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước...
 
Nước nói:
- Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi...
 
Cá nói:
- Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh!
 
Nước nói:
- Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình...
 
Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!!

Coi chừng điện

Tại một trạm điện cao thế, anh công nhân đang sửa chữa trên nóc trạm kêu công nhân đứng dưới đất:
 
- Ê, cậu có thấy 4 sợi dây đang thòng xuống không? Thấy rồi hả, cầm lấy 2 trong 4 sợi coi. Có cảm giác gì không?
 
- Không cảm giác gì hết.
 
- Tốt. Đừng đụng vào 2 sợi dây kia, điện cao thế sờ vào là cháy thành than đó!