Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó. Chủ quán đáp lời: - Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước. Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi: - Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy? - Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời. - Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không? - Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói - Ví dụ? - Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi. Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời. Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn. - Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng. - Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi. Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định: - OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này. Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái. - Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú. - Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược. Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói: - Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào. Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một: - Thôi được tôi chấp nhận cá với anh. Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia. Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói: - Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé! - Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 1026
  3. Tags: tong hop

Dai hơn

Hai chàng trai cùng đến nhà cô gái chơi nhưng cô đã đi vắng. Cả hai ngồi chờ, người nào cũng muốn cho địch thủ về trước. Một anh hỏi:
- Mấy giờ rồi?
- Chín giờ rưỡi. Chắc anh bận lắm?
- Không. Tôi chỉ sợ anh về muộn.
Nghe vậy, anh này liền lấy từ trong cặp ra một quyển tiểu thuyết dày cộm, ung dung ngồi đọc. Anh kia vẫn thong thả nói:
- Anh đọc xong, cho tôi mượn đọc với nhé!

Ai làm việc nấy

Buổi sáng, cô vợ gọi điện đến cơ quan cho chồng:
 
- Xe máy của em không nổ được. Anh có thể về nhà và sửa cho em được không?
 
- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải thợ sửa xe máy.
 
Một lúc sau, cô vợ lại gọi đến:
 
- Anh có thể về nhà được không? Đầu video nhà mình tự nhiên lại bị hỏng.
 
- Cô nghĩ tôi là ai? Tôi không phải là thợ chữa tivi, video.
 
Đến buổi trưa, anh chồng lại nhận được cú điện thoại nữa của cô vợ phàn nàn về cái cửa bị kẹt không khoá được. Và lần này anh ta gào lên:
 
- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là thợ mộc.
 
Buổi tối, anh ta đi làm về. Cô vợ kể lại rằng đã nhờ ông hàng xóm chữa giúp tất cả. Anh chồng hỏi:
 
- Thế sau khi chữa xong ông ta có đòi công sá gì không?
 
- Ông ta đề nghị rằng hoặc là em nấu cho ông ấy một bữa ăn, hoặc là “chiều” ông ta một tí.
 
- Thế em đã nấu cho ông ấy ăn món gì? – Anh chồng nhẹ nhàng hỏi.
 
Lần này thì đến cô vợ tỏ ra giận dữ:
 
- Anh nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là đầu bếp.

Cẩn thận nhé mọi người

Cẩn thận nhé mọi người
Tối nay đứng ở ngoài đường chơi thì có 1 chị đến nhờ xem hộ cái iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào điện thoại để thôi miên. 
Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Con ác phụ xâm lăng lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi lâu sau mới cắt đuôi được ả. 
Về tới nhà hoàn hồn rồi mới nhớ ra vẫn đang cầm cái iphone của chị đó.

Thư tình thời hiện đại

Em thân mến,
 
Anh rất hân hạnh thông báo cho em rằng trái tim anh đã thuộc về em kể từ ngày thứ tư, 14/02/2002. Với buổi gặp mặt tổ chức vào ngày hôm ấy lúc 18h, anh xin được tự giới thiệu mình như một người yêu đầy triển vọng.
 
Chuyện tình của chúng ta sẽ trải qua thời gian thử nghiệm trong vòng 3 tháng, sau đó căn cứ vào sự hòa hợp giữa hai ta mà sẽ được quyết định có kéo dài mãi mãi hay không. Tất nhiên khi kết thúc thời gian thử nghiệm, vẫn sẽ có những khoá huấn luyện tiếp theo và những kế hoạch thẩm định để tiến hành thăng chức người yêu lên bạn đời.
 
Thời gian đầu, chi phí phát sinh cho cà phê và giải trí sẽ chia đều cho hai ta. Sau này tùy thuộc vào hiệu quả xử sự của em, anh có thể sẽ gánh phần trăm lớn hơn. Tuy nhiên, nếu chi tiêu bằng tài khoản của em thì anh rất sẵn lòng.
 
Xin em vui lòng trả lời trong vòng 30 ngày kể từ ngày nhận được lá thư này. Bằng không lời tỏ tình này sẽ hết hiệu lực mà không cần thông báo gì thêm và anh sẽ xem xét các ứng cử viên khác.
 
Anh rất biết ơn nếu em gửi chuyển tiếp bức thư này đến chị gái của em trong trường hợp em không nhận lời.
 
Xin chân thành cám ơn trước.
 
Anh của em.

Bí quyết giữ hạnh phúc gia đình

Bob vừa mới lấy vợ. Anh ta hỏi bố về bí quyết giữ hạnh phúc gia đình.
 
- Rất đơn giản, người chồng giữ quyền quyết định những điều quan trọng, còn người vợ thì quyết định những điều không quan trọng.
 
Một tháng sau, Bob trở lại với vẻ thất vọng.
 
- Con đã làm theo lời bố nhưng không ổn. Bố có thể giải thích cho con thế nào là những điều quan trọng và không quan trọng?
 
- Bố để mẹ quyết định những điều không quan trọng như: Khi nào chúng ta dọn nhà? Chúng ta sẽ đi nghỉ mát ở đâu? Chúng ta sẽ mời ai đến nhà ăn cơm vào cuối tuần? Chúng ta sẽ có bao nhiêu đứa con?... Còn bố thì quyết định những điều thật sự quan trọng như: Bộ trưởng lao động có tăng lương hay không? Chúng ta có nên bắt buộc đội mũ bảo hiểm khi lái môtô hay không?