Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó. Chủ quán đáp lời: - Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước. Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi: - Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy? - Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời. - Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không? - Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói - Ví dụ? - Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi. Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời. Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn. - Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng. - Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi. Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định: - OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này. Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái. - Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú. - Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược. Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói: - Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào. Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một: - Thôi được tôi chấp nhận cá với anh. Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia. Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói: - Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé! - Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 1007
  3. Tags: tong hop

Chết chắc

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: “Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?”
Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: “Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con”.
Lữ khách mừng rỡ hỏi:
- Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất?
- Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm.
- Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc?
- Hướng đi xuống con ạ!

Sự lựa chọn hoàn hảo

Mày kiếm đâu ra cái xe đạp này vậy?.
 
Cậu kia trả lời: "Hôm qua, trên đường đi học về, tao đang đi trên đường bỗng có một đứa con gái cùng trường phóng xe đến chỗ tao, quăng xe xuống, cởi hết quần áo ra, nằm xuống bãi cỏ và nói: "em cho anh tất cả những gì anh muốn", "thế là tao lấy ngay cái xe đạp".
 
Cậu kia gật gù:" Ừ mày chọn thế là khôn đấy, dù sao thì mày cũng ko mặc vừa quần áo của nó".

Mới thay phanh xe

Vào một ngày đẹp trời, chàng rủ nàng đi dạo trên chiếc xe đạp của mình. Trăng thanh, gió mát, và phong cảnh lãng mạn, nàng ngồi e ấp sau lưng chàng. Đến đoạn xuống dốc, xe lăn bánh rất nhanh. Phía trước có một quán kem hấp dẫn, bỗng dưng chàng phanh xe kêu “két” dừng lại ngay trước cửa quán kem, quay lại chàng hỏi nàng:
 
“ăn không?”
 
Nàg e lệ nhẹ nhàng đáp lại:“ Dạ,có”
 
Nói đoạn chàg phóng xe tiếp và nói:“Anh mới thay phanh xe đấy!”

Có cơ hội là quấy rối

Tại một cửa hàng bán quần áo phụ nữ, một anh chàng đi ra đi vào tần ngần ngắm nghía đủ thứ nhưng không chọn được gì. Thấy vậy, cô bán hàng xinh xắn lại gần hỏi anh ta có cần giúp đỡ không.

Anh chàng đáp:

- Tôi muốn mua đôi găng tay tặng vợ nhưng lại không biết cô ấy dùng cỡ nào.

- Tay chị ấy có bằng chừng này không? - Cô bán hàng dịu dàng hỏi và đặt tay lên tay người khách.

- Có lẽ là nhỏ hơn một chút! - Anh chàng trả lời.

Cô bán hàng ướm thử rồi chọn cho anh ta một đôi găng. Cô hỏi tiếp:

- Anh còn cần gì nữa không?

- Lẽ ra thì không cần, - Anh chàng lém lỉnh đáp - nhưng với cách cô bán hàng thì tôi thấy mình cần mua cho vợ bộ đồ lót nữa.


Nhìn trộm

Trong lúc chờ chú rể tắm, cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử, quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng :
– Ôi trời ơi, sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này ?
Chú rể trong phòng giật mình, mặt nóng ran.
– Lại còn nhăn nheo nữa, anh yêu !
Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím, giận tê tái không nói được lời nào …
– Xem nào, giời ạ ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn, chắc không vừa với em rồi ! – Cô dâu buông lời kết luận
Chú rể không chịu nổi nữa, đạp cửa đánh rầm một cái, tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm, giọng sừng sộ :
– Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì ! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà !!!