Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó. Chủ quán đáp lời: - Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước. Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi: - Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy? - Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời. - Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không? - Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói - Ví dụ? - Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi. Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời. Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn. - Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng. - Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi. Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định: - OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này. Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái. - Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú. - Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược. Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói: - Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào. Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một: - Thôi được tôi chấp nhận cá với anh. Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia. Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói: - Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé! - Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 1025
  3. Tags: tong hop

Giao nhiệm vụ theo sở thích

Trung đội tập hợp, chuẩn uý trực ban ra lệnh:

- Binh sĩ nào yêu âm nhạc bước ra phía trước! Sáu chiến sĩ trong đội hình hăm hở bước ra:

- Thưa chuẩn uý, chúng tôi cần chơi bài gì ạ?

- Không chơi bời gì sất! Hãy khuân chiếc đàn piano sang câu lạc bộ sĩ quan ở… bên kia sườn núi!


Thô lỗ

Một người đàn ông cục cằn bước vào ngân hàng và nói với người thu ngân “Tôi muốn mở một cái tài khoản chó chết.” Nghe thấy thế người phụ nữ ngạc nhiên đáp, “Xin lỗi tôi không rõ, thưa ngài, tôi không hiểu ý ngài lắm. Ngài đã nói gì vậy?”
 
“Nghe đây này. Tôi nói là tôi muốn mở một tài khoản chó chết ngay bây giờ!”
 
“Tôi rất lấy làm xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể chịu đựng một loại ngôn ngữ như vậy được.” Nói xong, người phụ nữ rời khỏi chỗ và tới gặp giám đốc ngân hàng để thông báo với ông ta. Họ cùng quay trở lại và giám đốc hỏi, “Có gì rắc rối ở đây vậy?” “Chẳng có rắc rối quái nào cả” người đàn ông nói, “Tôi vừa mới trúng 50 triệu $ cái xổ số chó chết và tôi muốn mở một tài khoản chó chết tại cái ngân hàng chó chết này!”
 
“Tôi hiểu,” giám đốc nói, “và con chó này gây khó dễ cho ngài phải không?”.

Nhân viên tốt bụng

Một người có cái máy in bị trục trặc nên mang đến tiệm sửa. Sau khi xem xét, nhân viên nói:
- Máy in của ông bị bụi bẩn, chỉ cần vệ sinh máy thôi!
- Nếu tôi để cửa hàng làm thì tôi sẽ phải trả bao nhiêu?
- 50 đôla. Nhưng tôi nghĩ tốt hơn ông nên tự làm lấy để khỏi tốn tiền.
- Vậy à! Tôi nghĩ ông chủ của anh sẽ không vui khi nghe anh khuyên khách hàng như vậy!
- Ngược lại là đằng khác. Thật ra đây là sáng kiến của ông chủ, bởi cửa hàng chúng tôi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn sau khi khuyên khách hàng tự sửa chữa máy móc của họ trước.

Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.

Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.

Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.

Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.

Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.


Tu ti tu tu tu tu

Trong một khách sạn ở London. Có tiếng chuông reo ở quầy tiếp tân. Nhân viên phục vụ nhấc máy và nghe có tiếng người nói:
 
- Tu ti tu tu tu tu!
 
Anh này chẳng hiều đầu dây kia nói gì, bèn dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và vẫn câu nói ấy:
 
- Tu ti tu tu tu tu!
 
Nhân viên phục vụ lại dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và lần này vẫn lại đúng câu ấy:
 
- Tu ti tu tu tu tu!
 
Nhân viên phục vụ tức điên người, dập máy rõ mạnh. Vài phút sau, một anh chàng xuất hiện ngay trước mặt nhân viên phục vụ, quát lớn:
 
- Này ông kia, ông có hiểu tiếng Anh không hả? Tôi đã nói 3 lần rồi: “Mang ngay 2 ly trà vào phòng 222 !”
 
(Two tea to Two Two Two)