Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…” Đám bạn nhao nhao: - Đến ngày nào? - Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 882
  3. Tags: vo chong

Có chạy đằng trời

Cô thư ký xinh đẹp của Bộ Ngoại giao Mỹ được trao nhiệm vụ đón tiếp một vị đại sứ, vốn là thân vương của một quốc gia Ảrập, với lời dặn dò không được làm mếch lòng thượng khách.
 
Nhìn thấy cô gái, ông đại sứ đã mê như điếu đổ. Cuối buổi tiệc chiêu đãi, ông không úp mở nói thẳng lời cầu hôn. Đương nhiên là cô thư ký không muốn nhận lời, nhưng cũng không dám làm phật lòng thượng khách nên cô tìm kế hoãn binh:
 
- Được! Nhưng ông phải chấp nhận 3 điều kiện.
 
- Em cứ nói! Ta sẵn sàng đáp ứng mọi điều kiện của em.
 
- Trước hết, tôi muốn có biệt thự nghỉ mát ở tất cả những điểm nghỉ mát nổi tiếng trên thế giới như Hawaii, Bahama…
 
Ông đại sứ rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Ta đã gọi điện cho trợ lý! Họ đã liên lạc với trung tâm địa ốc tại các điểm nghỉ mát và tìm được thứ em cần.
 
Cô gái choáng váng và cố nghĩ ra điều kiện khó khăn hơn:
 
- Tôi biết là tôn giáo của ông cho phép lấy nhiều vợ, nhưng tôi chỉ chấp nhận đề nghị của ông nếu tôi được làm người vợ duy nhất mà thôi.
 
Ông đại sứ lại rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Hậu cung giờ đây đã sạch bóng cung nữ. – Ông hồi hộp. – Em hãy cho ta biết nốt điều kiện cuối cùng của em.
 
Cô gái hết sức lo lắng và quyết định đưa ra một điều kiện mà tiền không mua nổi, quyền không thay đổi được:
 
- Điều kiện thứ ba là “cái đó” của ông phải dài 25 cm!
 
Ông đại sứ gục đầu xuống bàn rầu rĩ trong khi cô thư ký mừng như mở cờ trong bụng. Một lát sau, ông ta rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi buồn buồn nói với cô gái:
 
- Ta đã trao đổi với các bác sĩ riêng. Họ sẽ cắt bớt, sẽ cắt bớt!

 


Tình đồng nghiệp

Trong một tiệm ăn, người khách giật mình khi nhìn thấy số tiền ghi trong hóa đơn thanh toán. Ông nói với người phục vụ:
 
- Những 300 đôla cho bữa ăn đạm bạc này ư? Này anh bạn, hãy nể tình đồng nghiệp mà giảm bớt tiền cho tôi chứ?
 
- Thế ra ông cũng làm việc ở tiệm ăn à?
 
- Không phải. Tôi làm nghề ăn cắp!

Tình đồng nghiệp

Trong một tiệm ăn, người khách giật mình khi nhìn thấy số tiền ghi trong hóa đơn thanh toán. Ông nói với người phục vụ:
 
- Những 300 đôla cho bữa ăn đạm bạc này ư? Này anh bạn, hãy nể tình đồng nghiệp mà giảm bớt tiền cho tôi chứ?
 
- Thế ra ông cũng làm việc ở tiệm ăn à?
 
- Không phải. Tôi làm nghề ăn cắp!

Khó xử

Tiếng điện thoại reng reng, và có người nhấc máy. Giọng nói từ đầu dây bên kia:
 
“Xin lỗi có phải số 444 444 44 đấy không ạ?”
 
“Vâng”, người kia đáp.
 
“Hãy gọi giúp tôi 911 được không. Tôi bị mắc kẹt ngón tay ở điện thoại.”

Phạt

Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
 
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc.
 
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
 
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
 
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
 
Người đàn ông thanh minh:
 
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu.
 
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
 
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
 
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!