Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…” Đám bạn nhao nhao: - Đến ngày nào? - Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 821
  3. Tags: vo chong

Hành Hạ

Một cô gái sống theo kiểu đợt sống mới. Một hôm nàng rủ người bạn trai mới quen của mình về phòng mình. Sau khi thay bộ đồ ngủ mỏng manh cô liền nhay lên giường nằm một cách thoải mái và nói với anh ta rằng:
- Cưng ơi ! Hãy hành hạ em đi anh.
Chàng ta ngạc nhiên hỏi lại:
- Hả? Em nói cái gì?
- Tại sao anh còn đứng đó? Lại đây hành hạ em đi.
- Hành hạ em à, nhưng mà bằng cách nào?
- Trời đất ơi ! Sao mà anh ngu quá vậy? Thì với cái đồ mà anh thường dùng đề đi.... * đó mà.
Chàng vừa nói vừa nhún vai:
- Em thật là kỳ lạ, nhưng mà nếu em muốn như vậy thì tuỳ em.
Chàng liền cúi xuống lấy cái bô đựng nước tiểu ở dưới gầm giường rồi đập cho cô ta một cái thật mạnh vào đầu.

Cái gì?

Một luật sư vào quán rượu làm một vài ly sau giờ làm việc. Anh ta tự nhiên nhìn thấy một gã say bên cạnh cứ lẩm bẩm một mình và hình như hắn đang say sưa nghiên cứu vật gì đó trên tay.
 
Anh ta xáp lại gần khi gã say rượu đưa cái vật nhỏ bé đó ra trước ánh đèn, nói lý nhí:
 
- Nó trông như đồ nhựa ấy.
 
Tò mò quá, luật sư hỏi:
 
- Anh đang cầm gì trong tay đấy?
 
- Tôi cũng không biết nữa, nó trông giống đồ nhựa nhưng lại có vẻ như là làm từ cao su. Gã say nói.
 
- Cho tôi xem với nào?
 
Gã say đưa vật ấy cho luật sư xem. Luật sư vo tròn nó trong bàn tay, rồi liếm và ngửi nó.
 
- Đúng thật. Trông nó thì giống đồ nhựa đấy, mà cảm giác lại giống đồ cao su. Nó cũng chẳng có hương vị gì đặc biệt cả. Tôi cũng không thể biết được nó là cái gì? Anh lấy nó ở đâu đấy?
 
- Từ trong mũi tôi ấy mà.

Mất tích

Một ngýời ðàn ông ðến ðồn cảnh sát.

- Thýa ông thanh tra, tôi xin trình báo là vợ tôi bị mất tích. Cách ðây một tuần, cô ấy dắt chó ði dạo và từ ðó không thấy về.

- Ông có thể tả qua vợ ông ðýợc không?

- Cô ấy tóc vàng, mà không hình nhý tóc ðỏ. Không cao lắm, nhýng hình nhý cũng không phải thấp. Mắt cô ấy màu xanh lõ, xanh lá cây thì ðúng hõn.

- Thôi ðýợc rồi, thế con chó của ông giống gì, có to không?

- À, giống Bri. Nó cao 65 cm, lông mày hung nhạt, mũi ðen, mắt màu hạt dẻ sẫm, có một vết sẹo nhỏ dýới cằm, nó ðeo một miếng thẻ mang số ZA 3823976…


Còn dám đi bác sỹ nữa không?

Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân:
 
- Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ?
 
- Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa.
 
- Thực sự công hiệu phải không?
 
- Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à!
 
- Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh.

Không cần nói dối

Sau khi nghe lời cáo giác của cảnh sát trưởng, quan tòa nghiêm mặt hỏi linh mục: Mỗi tuần một lần, giáo sĩ Do Thái nọ thường rủ một linh mục và một mục sư tới chỗ mình chơi đánh bài ăn tiền. Không may cho họ, viên cảnh sát trưởng nổi tiếng nghiêm khắc của thị trấn bắt gặp và đưa cả ba ra tòa án địa phương.
- Thưa Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Linh mục nhìn lên trời, thì thầm:
- Xin Chúa tha thứ cho con!
 
Rồi ông quay sang quan tòa, nói lớn:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề đánh bạc.
 
Quan tòa lại hỏi mục sư:
- Còn Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Mục sư lặp lại hành động của linh mục rồi quả quyết:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề chạm tay vào lá bài.
 
Quan tòa quay sang nghi phạm cuối cùng:
- Giáo sĩ, có phải ngài bị bắt quả tang đang đánh bạc không?
 
Giáo sĩ Do Thái tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Đánh bạc ấy à? Với ai cơ chứ?