Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…” Đám bạn nhao nhao: - Đến ngày nào? - Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 833
  3. Tags: vo chong

Kiềm chế sự tức giận

Chồng:
- Khi anh nổi điên lên với em, em không bao giờ cãi lại. Làm cách nào mà em kiềm chế sự tức giận của mình vậy?
 
Vợ:
- Em đi cọ bệ xí.
 
Chồng:
- Thế làm sao mà giảm cơn giận hiệu quả được nhỉ?
 
Vợ:
- Thì... em sử dụng bàn chải đánh răng của anh...

Cứ nói

Ông bố đang tiếp chuyện với khách, cậu con trai cứ chạy ra chạy vào như muốn nói điều gì với bố.
Bố: Đừng làm trò nữa, có gì cứ nói.
Thằng nhóc: Dạ, mẹ kêu con nói với bố đừng giữ khách ở lại ăn cơm!

Đoán hướng gió

Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm.
- Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông tất cả các ưu, nhược điểm của ngôi nhà. Và bây giờ, tôi xin nói trước về nhược điểm. Phía bắc của ngôi nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá…
- Thế còn ưu điểm của ngôi nhà?
- Vâng, ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán được hướng gió.
- !!!!!

Tại sao chết?

Tại sao chết?
Một phụ nữ kể cho bạn gái biết tin mình vừa lấy chồng lần thứ tư.
 
- Ôi! tuyệt quá! - Cô bạn nói - Nhưng nếu không thấy ngại thì cậu có thể kể cho mình biết điều gì đã xảy ra với người chồng đầu tiên của cậu?
 
- Anh ta ăn phải nấm độc và chết.
 
- Thật bi kịch quá! Thế còn người chồng thứ hai?
 
- Anh ta cũng ăn phải nấm độc.
 
- Kinh khủng quá! Mình gần như thấy sợ khi hỏi về người chồng thứ ba của cậu.
 
- Anh ta chết vì gãy cổ.
 
- Gãy cổ ư?
 
- Vì anh ta không muốn ăn nấm!

Khó giải thích

Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

- Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?