Gặp ác mộng

Hai anh em ngủ chung giường. Người em gặp ác mộng hét thất thanh và tỉnh dậy, người anh hỏi: - Có chuyện gì vậy? - Em nằm mơ thấy ác mộng - Mày mơ thấy gì? - Em nằm mơ thấy em đang rơi xuống vực thẳm - Thế mày có chết không? - Không, may mắn sao em nắm được cái rễ cây - Thế giờ mày tỉnh chưa? - Dạ rồi. - Vậy mày buông cái rễ cây ra, đau quá !!!
  1. Ngày đăng: 07/10/2015
  2. Lượt xem: 871
  3. Tags: gia dinh, gioi tinh

Ý nghĩa của giấc mơ

Sáng thức giấc, vợ nói với chồng: “Em vừa mới nằm mơ là anh mua tặng em một cái vòng cổ bằng ngọc trai nhân dịp sinh nhật em. Anh nghĩ rằng như thế là nó có nghĩa gì?”

- Đến sinh nhật em em sẽ biết. – Chồng đáp.

Vào ngày sinh nhật của vợ, người chồng về nhà với một cái hộp nhỏ và đưa nó cho cô ta.

Rất vui sướng, cô mở nó ra, và chỉ tìm thấy một quyển sách nhỏ với tựa đề: “Ý nghĩa của những giấc mơ”


Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Khó xử

Tiếng điện thoại reng reng, và có người nhấc máy. Giọng nói từ đầu dây bên kia:
 
“Xin lỗi có phải số 444 444 44 đấy không ạ?”
 
“Vâng”, người kia đáp.
 
“Hãy gọi giúp tôi 911 được không. Tôi bị mắc kẹt ngón tay ở điện thoại.”

Cao tay

Có ba shop thời trang nằm kề nhau nên cạnh tranh kịch liệt, shop bên phải trưng bảng quảng cáo: “Chuyên bán thời trang cao cấp dành cho nghệ sĩ”.
 
Ngày hôm sau shop bên trái cũng dán một tấm bảng: “Chuyên bán thời trang môđen dành cho những cô gái trẻ xinh đẹp nhất”.
 
Và hôm sau cái shop bị kẹt ở giữa treo ở cửa một tấm bảng to đề hai chữ: “Lối vào”.

Nói dối giỏi nhất

Một chính khách đang trên đường đi vận động tranh cử thì bất chợt bắt gặp một lũ trẻ đang vây quanh một con chó, cãi nhau chí chóe. Ông liền dừng xe, lại gần hỏi chuyện.
 
Một cậu bé nói:
- Chúng cháu nhặt được con chó này, ai cũng muốn mang về nuôi nên chúng cháu quyết định là đứa nào nói dối giỏi nhất sẽ được nuôi con chó.
 
- Các cháu không được thi nói dối vì đó là điều tội lỗi. - Nhà chính khách khuyên nhủ. - Khi ta ở tuổi các cháu, ta không bao giờ nói dối và bây giờ cũng vậy...
 
Bọn trẻ con im lặng một phút rồi cậu bé thở dài:
- Đưa con chó cho ông ấy đi!