Hai người đàn ông đi ngược chiều gặp nhau, một người hỏi:
- Anh có thấy…?
- Anh bị mất chiếc dép phải không ?
- Phải !
- Dép da ?
- Phải, đúng vậy.
- Và không được mới lắm ?
- Đúng rồi !
- Màu đen chứ gì ?
- Vâng !
- Chiếc dép của chân trái ?
- Chính xác! Ông thấy nó phải không, vui lòng cho tôi xin lại đi …
- Ồ không, tôi không thấy nó đâu cả !
- Thế sao ông biết rõ ràng chiếc dép tôi mất như vậy ?
- Tôi nhìn vào chiếc dép còn lại ông đang mang.
Deduction
2 men were going toward the opposite way with one another:
-Did you see...?
- You lost your flip-flop, didn't you?
- Yes!
- A leather one?
- That's right!
- It's not really new, isn't it?
- Indeed it is!
- Black?
- Absolutely!
- For your left foot, right?
- Yes yes. If you had seen it, please give it back to me please...
- Oh no, I have no idea where it is.
- How come you know my lost flip-flop so well???
- I looked at the other one.
Lou tới phòng khám của bác sĩ và phàn nàn rằng mình không cảm thấy khoẻ lắm. Bác sĩ kiểm tra một hồi trong vài phút. Sau đó ông ta nói, “Lou, hãy ngồi xuống. Tôi có tin xấu đây. Anh không còn nhiều thời gian để sống nữa đâu.” Lou dĩ nhiên rất lo lắng và hỏi “Tôi còn bao lâu nữa thưa bác sĩ?”
Trong toa tàu nọ có sáu vị khách, ba người là kế toán và ba người là luật sư.
Trong chuyến đi, ba vị kế toán mua đủ ba vé còn ba vị luật sư chỉ mua chung một vé. Đến lúc soát vé, cả ba vị luật sư đứng lên đi vào nhà vệ sinh, người soát vé gõ cửa, một vé được chìa ra khe cửa. Chuyến đi đến đích an toàn.
Chuyến về, ba vị kế toán rút kinh nghiệm chỉ mua một vé cho cả ba. Còn ba vị luật sư lại không mua vé. Khi người soát vé chuẩn bị đến, ba vị kế toán đứng dậy vào nhà vệ sinh, ba người luật sư cũng đứng lên vào nhà vệ sinh bên cạnh, nhưng một người trước khi vào đã gõ cửa phòng vệ sinh có ba vị kế toán. Cạch… cạch… một tấm vé chìa qua khe cửa, vị luật sư cầm lấy và bước nốt vào nhà vệ sinh!?