Cảm ơn bạn, ý kiến đó không phù hợp

A: Tao hay văng tục khi nói chuyện quá mày ạ giờ sao đây??? B: Ah… Mày phải thay đổi đại loại như lúc mày muốn chửi: “ĐM mày, mày ngu như con chó!”. Thì mày hãy suy nghĩ ra một câu khác nhẹ nhàng hơn ví dụ như là: “Cảm ơn bạn, ý kiến đó không phù hợp.” A: Uk. Cảm ơn mày, ý kiến đó không phù hợp…
  1. Ngày đăng: 23/09/2015
  2. Lượt xem: 740
  3. Tags: tong hop

Thần đèn

Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):
 
“Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy”.
 
Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:
 
“Mời vào!”
 
Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:
 
“Chính các người đã làm bể cửa kính?”
 
“Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.”
 
“Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước.
 
Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi. ”
 
Người đàn ông hỏi người chồng: “ông ước điều gì?”
 
Người chồng trả lời: “Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD”
 
“Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng”.
 
Vị thần quay qua người vợ và hỏi: “Còn điều ước của bà là gì?”
 
“Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.”
 
“Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.”
 
Người chồng hỏi vị thần: ” Vậy điều ước của ông là gì?”
 
“Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông.”
 
Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:
 
“Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?”
 
Người vợ trả lời: “Em đành phải đồng ý thôi”
 
Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ…
 
Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:
 
” Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?”
 
“40, sao ông lại hỏi tuổi?”
 
” Thật không thể tưởng tượng! Bởi vì đã từng tuổi này rồi mà ông ta còn tin là có thần thánh !”

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Nó đã đi đâu?

Một người bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một gói condom. Khi trả tiền xong, anh ta bắt đầu cười và đi ra.
Ngày hôm sau, cũng màn diễn đó, người kia bước ra và cười ngất. Người bán thuốc nghĩ điều này thật kỳ quặc và yêu cầu người giúp việc của mình, nếu người đàn ông kia trở lại thì phải đi theo anh ta.
Vẫn như vậy ngày hôm sau anh ta lại đến cửa hàng, lặp lại hành động như trước. Người giúp việc có trách nhiệm đi theo. Nửa giờ sau, anh ta quay lại.
- Anh đã đi theo hắn chứ?
- Vâng tôi đã đi theo.
- Và, nó đã đi đâu?
- Ðến thẳng nhà ... ông

khảo cổ học

Trong một cuộc hội thảo quốc tế về khảo cổ học với sự tham gia của các nhà khoa học hàng đầu thế giới từ Nga, Mỹ và Việt Nam, các nhà khoa học trình bày về những phát kiến mới nhất vê khảo cổ học ở nước mình.
 
Các nhà khoa học Nga bắt đầu trước bằng những phát hiện của mình: họ đã đào sâu dưới 1000 mét đất vùng Xi-bia và tìm thấy một mẩu dây đồng. Họ kết luận rằng 1000 năm về trước, tổ tiên cua họ đã có điện thoại. Một tràng pháo tay hưởng ứng vang lên.
 
Đến lượt các nhà khảo cổ học Mỹ công bố những phát kiến vĩ đại của mình: họ đào sâu trên 5000 mét đất vùng đất miền Tây Texas và thật kỳ lạ họ đã phát hiên những sợi dây thuỷ tinh trong suốt. Và kết luận được đưa ra là 5000 năm trước, tổ tiên của người Mỹ đã sử dụng cáp quang. Lần này những tràng vỗ tay hưởng ứng nhiệt liệt còn to hơn va kéo dài hơn nữa.
 
Cuối cùng là đến lượt các nhà khoa học Việt Nam. Các vị đại biểu các nước nín thở chờ đợi và họ cũng nhịn được đến lúc các nhà khoa học Việt Nam trình bày: họ đã đào sâu 10.000 mét dưới chân tháp Rùa, Hà Nội và họ đã… không tìm thấy gì hết. Và kết luận của các nhà khảo cổ Viêt Nam là 10.000 năm trước, tổ tiên người Việt đã có vệ tinh và điện thoại di động…
 
Cả hội trường vang lên những tràng vỗ tay như sấm dậy