Có cơ sở

Vào tháng mười, những người da đỏ hỏi Tù trưởng của mình xem mùa đông sắp tới có lạnh hay không. Vì không thực sự rõ lắm về câu trả lời, vị tù trưởng đáp lại rằng mùa đông sẽ lạnh và dân chúng trong làng nên thu nhặt củi để chuẩn bị. Là một người lãnh đạo tốt, ông ta sau đó liền tới bốt điện thoại, gọi Ban theo dõi thời tiết của Quốc gia và hỏi, “Mùa đông này liệu có lạnh không?”. Người đàn ông cầm điện thoại đáp, “Mùa đông này quả thực là sẽ rất lạnh.” Thế là Tù trưởng quay về khuyến khích mọi người tiếp tục thu nhặt thêm củi nữa để chuẩn bị. Một tuần sau ông ta lại gọi đến và hỏi, “Có đúng là mùa đông này rất lạnh không?”, “Ðúng,” người đàn ông đáp, “nó sẽ là một mùa đông cực lạnh.” Tù trưởng quay về yêu cầu mọi người đi và mang về bất cứ mẩu củi nào mà họ tìm thấy. Hai tuần sau ông ta lại gọi điện hỏi lại,“Anh có hoàn toàn chắc chắn là mùa đông này sẽ rất lạnh không?” “Chắc chắn”, người kia trả lời, “những người da đỏ đang thu nhặt củi đến phát điên lên đấy!”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 788
  3. Tags: chon loc

Hưởng thụ

Có một ông cụ 60 tuổi nọ sau bao nhiêu năm cống hiến sức khỏe cho công việc và sự nghiệp đến khi về già ông tích cóp được 1 số tiền kha khá, ông quyết định đi Thailand để du lịch vì ông ta nghe nói bên đó mấy vụ “vui vẻ, tươi mát” rất nhìu, ông muốn thử 1 lần cho biết 1 chút vị với đời.
 
Sau khi xuống sân bay ông ở khách sạn nọ, ông ta liền hỏi anh bồi khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh bồi chỉ dẫn ông tận tình.
 
Buồi tối ông lên đồ láng coóng đi ra vực đó. Ông thấy 1 ngã ba trên có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi là: “Dành cho người nhiều tiền”, tấm còn lại ghi: “Dành cho người ít tiền”.
 
Ông lão nghĩ : “Thôi, mình gom góp có chút ít tiền thì nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy”.
 
Ông cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp một ngã ba trên đó có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người trẻ” tấm còn lại ghi : “Dành cho người già”. Thế là ông lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi.
 
Ði đến cuối đường ông lại gặp một ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là: “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu” ông bụng bảo dạ: “mình 60 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ”, thế là ông đành quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi ông vừa tự động viên mình: “Sắp được hưởng sung sướng rồi ráng lên”.
 
Ði đến cuối đường này ông lại nhìn thấy một ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người dẻo dai và nhìu xí quách” tấm còn lại ghi: “Dành cho người hết xí quách”. Ông tự nghĩ: “Mình già ruì làm gì còn xí quách nữa , mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà” thế là ông rẽ vào con đường thứ 2.
 
Ông lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc trên con đường với bao suy nghĩ tưởng tượng ra cảnh vui thú……. nhưng khi đến cuối đường ông nhìn thấy chỉ một tấm bảng treo thật cao. Ông bèn ráng kiếm vật để kê lên nhìn cho rõ bảng ghi chỉ dẩn gì tiếp theo.
 
“Ít tiền,già lão, xấu trai, lại còn hết xí quách nữa, thôi quay về nhà đi cha”.

Kiếm phi công khác

Đang từ từ lăn bánh trên đường băng, chiếc máy bay đột ngột dừng lại rồi quay trở về nơi xuất phát. Hơn một tiếng sau nó mới cất cánh.
 
Một hành khách hỏi cô tiếp viên chuyện gì đã xảy ra.
 
- Chẳng có gì quan trọng cả! – Cô tiếp viên đáp.
 
- …….
 
- Ông phi công trước từ chối lái vì nghe có tiếng động bất thường trong động cơ. Chúng tôi phải mất cả giờ để kiếm một phi công khác.

Tâm trạng

Một người đàn ông bước vào quán rượu. Người phục vụ chạy lại kéo ghế mời ông ta ngồi và hỏi: 
- Thưa ngài, ngài muốn gì ạ?.
 
Người khách:
- Tôi muốn gì ư? Một căn nhà lớn, nhiều tiền và một người vợ đẹp.
 
Bồi:
- Không phải thế! Ý tôi là, ông khao khát cái gì?
 
Người khách:
- Tôi khao khát cái gì ư? Có một tòa lâu đài, trở thành triệu phú và có một cô vợ nhan sắc cỡ hoa hậu.
 
Bồi:
- Ông lại hiểu sai ý tôi rồi. Điều ông muốn là gì?
 
Khách:
- Tôi thích con trai hơn, nhưng con gái cũng tuyệt. Chỉ cần nó khỏe mạnh là được.
 
Anh bồi bực mình:
- Cái tôi đang hỏi là ông muốn uống gì?
 
Khách:
- Sao cậu không nói ngay thế từ đầu? Thế cậu có cái gì?
 
Bồi:
- Thật lòng thì chẳng có cái gì cả. Tôi không kiếm được nhiều tiền, lại còn cả ngày phải quẩn quanh trong quán rượu để làm việc.

Suy luận

1. Nếu bố anh nghèo, đó là số phận của anh. Nếu bố vợ nghèo, đó là sự ngốc nghếch của anh.
2. Ai cũng nên cưới vợ. Suy cho cùng, hạnh phúc không phải là thứ duy nhất có trên đời này.
3. Tôi sinh ra thông minh. Giáo dục làm tôi hỏng.
4. Làm việc để trở nên hoàn hảo. Nhưng không ai hoàn hảo cả. Vậy tại sao phải làm việc ?
5. Tôi đến đây để giúp đỡ mọi người. Vậy mọi người đến đây làm gì ?
6. Ai nói rằng tiền bạc không mua được hạnh phúc là vì họ không biết mua ở đâu thôi.
7. Ánh sáng đi nhanh hơn âm thanh. Nên người ta chỉ có vẻ khôn ngoan cho đến khi ta nghe họ phát biểu.
8. Chúng ta nên yêu súc vật. Thịt chúng rất ngon.
9. Tôi vốn là người có đầu óc mở nhưng rồi từ đấy trí tôi đã rơi vãi hết.
10. Sau lưng người đàn ông thành công là một phụ nữ. Sau lưng người đàn ông không thành công là 2 phụ nữ.
11. Không nên trì hoãn đến ngày mai những gì ta có thể trì hoãn hôm nay.
12. Tương lai của ta phụ thuộc vào giấc mơ của ta. Vậy thì… ta hãy ngủ đi !
13. Nên tìm cách nào đó để bắt đầu một ngày mới mà không phải thức dậy.
14. Làm việc chăm chỉ không giết chết ai cả! Nhưng tại sao phải chấp nhận rủi ro đó?
15. Công việc làm tôi hứng thú. Tôi có thể ngồi nhìn nó hàng giờ.
16. Học nhiều biết nhiều. Biết nhiều quên nhiều. Quên nhiều biết ít. Vậy thì tại sao phải học ?
17. "Ăn chay", theo từ vựng của một thổ dân, nghĩa là "thợ săn tồi".

Bưu cục thó rồi

Ở bưu cục nọ, có một lá thư đề người nhận là Thượng đế, Thiên đường. Dĩ nhiên là không thể gửi nó đi, họ bèn mở ra xem, thư viết:
 
- "Gửi Thượng đế! Tôi là một bà lão tội nghiệp 80 tuổi. Suốt cả đời, tôi chẳng đòi hỏi gì. Nhưng hiện nay tôi đang rất cần 100 đôla. Xin Người hãy rủ lòng thương mà ban số tiền đó cho kẻ già này".
 
Cả bưu cục mủi lòng, mỗi người quyên góp một ít tiền, được 90 đôla gửi cho bà cụ. Hôm sau, bà lão gửi thư khác, cũng cho Thượng đế. Lần này ông giám đốc gọi tất cả nhân viên tới để nghe đọc lời cảm ơn:
 
- "Thưa Thượng đế, tôi xin cảm ơn Ngài với tấm lòng sâu sắc. Nhưng tôi chỉ nhận được có 90 đôla, còn 10 đôla đã bị bọn bưu cục "thó" mất rồi!".