Rắc rối chuyện tình yêu

Một chàng vớ phải cô vợ có tính ghen. Nghe tin bạn có bí quyết "triệt ghen", anh ta liền tìm đến học hỏi. Thế nhưng cô vợ thậm chí còn đòi ly dị nên anh ta lại tìm đến người bạn thắc mắc: - Thế mày có giả vờ nói mê như tao bảo không? - Có, tao nói y nguyên. - Mày thử nhắc lại xem nào? - Liên ạ ... Anh ...chỉ ..yêu...mình ...e...em. - Trời ạ, Liên là vợ tao, thế mày không thay bằng tên của vợ mày à?
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 748
  3. Tags: vo chong

Loại suy

Một anh chàng nghe điện thoại. Ðầu dây bên kia là bác sĩ
 
-Về vấn đề thử máu của vợ anh, ông ta nói, do có sự nhầm lẫn về mặt hành chính tôi không thể chắc mẫu máu nào là của vợ anh. Theo như hai mẫu thì cô ta hoặc bị AIDS hoặc bị đau tim nặng.
 
-Thế thì tôi phải làm gì đây? người kia hỏi.
 
-À, tôi đề nghị anh cho cô ta chạy cỡ 10 dặm. Nếu cô ta còn sống sót mà trở về, thì đừng có ngủ với cô ta nữa.

Hiểu nhầm

Một cơ quan nọ được phân 3 chỉ tiêu đi học ở Mỹ. Khi phải điền vào mẫu FORM, mục SEX, 3 quí ông viết như sau :
 
- Three times a week.
 
- Sometimes.
 
- Not married.
 
Còn cô thư ký nọ thì thật thà hơn với câu trả lời:
 
- Never.
 
Một giáo viên tiếng Anh, tỏ ra thông hiểu hơn cả, ông ta viết:
 
- When I feel well, three times per night.

Da mặt ai dày

Một anh có râu và một anh không râu ngồi nói chuyện với nhau.
 
Anh không râu muốn chế nhạo anh có râu, hỏi:
- Ðố anh biết trên thế gian, cái gì cứng nhất nào?
 
Anh có râu đáp:
- Cứng nhất chỉ có đá với sắt.
 
Anh không râu lắc đầu:
- Không phải. Ðá đập cũng vỡ, sắt nung cũng mềm.
 
Anh có râu đành chịu, hỏi lại:
- Thế thì cái gì?
 
Anh không râu chỉ vào cằm anh có râu:
- Râu là cứng nhất! Da mặt anh dày như thế kia mà râu cũng đâm thủng được, thì râu chẳng cứng nhất là gì?
 
Anh có râu liền bảo:
- Da mặt tôi dày thật, nhưng dày sao bằng da mặt anh!

Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.
 
Người nông dân đáp:
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.
 
- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.
 
Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:
 
- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…
 
- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.
 
- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.
 
Ngần ngừ, người nông dân tiếp:
 
- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.
 
- Lại thế nữa à?
 
- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.
 
- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.
 
- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.