Chơi dại

Ba cô thư ký trò chuyện với nhau về việc mình đã chơi khăm sếp như thế nào. Cô thứ nhất: - Một hôm tớ dùng băng dính dán hết các ngăn kéo của sếp lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo, sếp bực tức quát um cả lên. Cô thứ hai: - Một lần lục trong ngăn kéo của sếp có mấy bọc bao cao su, tớ liền lấy kim chọc thủng tất cả, xong để lại nguyên trong ngăn kéo cho sếp. Cô thứ ba nghe đến đây mặt tái mét, không nói được gì và ngất xỉu.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 897
  3. Tags: cong viec, nguoi lon

Cô đặc thông tin

Đang biên tập bài viết của một phóng viên, thư ký toà soạn gọi anh này lên khiển trách:
 
- Bài này chỉ cần viết trong 50 chữ, mà anh viết tới 500 chữ! Anh có biết một diện tích như vậy trên mặt báo giá bao nhiêu tiền không? Mang về “cô đặc” lại cho tôi!
 
Cuối cùng, tin đó được đăng như sau:
 
‘Nguyễn Thanh X., Hà Nội. Tối 22/5, bật lửa soi xem xăng xe còn hay hết. Xăng còn. X. thọ 30 tuổi’.

Nhưng còn có thể là…

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
 
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
 
- Bê tông ạ!
 
Cô giáo:
 
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
 
- Con bò ạ!
 
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
 
Bé Johnny giơ tay:
 
- Cô ơi, em cũng muốn ra đề!
 
Cô giáo cười hạnh phúc khi thấy học trò của mình bắt đầu hứng thú:
 
- Em thử nói đi!
 
- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
 
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Johnny.
 
Johnny xoa xoa má:
 
- Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa

25 tuổi mà còn dại

Có hai anh em nhà nọ chẳng may đá bóng sang vườn nhà bên cạnh.
 
Khi sang bên hàng xóm xin lại quả bóng, họ thấy một người đàn ông đứng cạnh một cái bình vỡ còn trên tay cầm một quả bóng. Người đàn ông lên tiếng:
 
- Có phải hai con đã đá quả bóng này không?
 
Hai anh em chưa hết ngạc nhiên thì ông ta lại hỏi tiếp:
 
- Cảm ơn các con đã giúp ta thoát khỏi cái bình này, ta là một vị thần đã bị nhốt trong này khá lâu, và bây giờ để cảm ơn công cứu mạng của các con, ta sẽ ban cho mỗi con một điều ước. Tuy nhiên, ta cũng có một điều kiện cho các con, đấy là ta muốn các con hãy phục vụ ta một ngày.
 
Vậy là từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, anh em nhà nọ phục vụ ông ta. Đến đêm khuya, người anh bèn hỏi:
 
- Chúng con bây giờ có thể ước được rồi chứ a!
 
- Con bao nhiêu tuổi rồi? - Ông thần hỏi.
 
- Dạ, con 25 tuổi rồi ạ!
 
- Lạ thật, chẳng lẽ người ta 25 tuổi rồi mà vẫn còn tin vào các vị thần ư?

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Thi tài

Sở cảnh sát Los Angeles LAPD, Cục Điều tra Liên Bang Mỹ FBI và Cục tình báo CIA cùng thi tài xem ai là giỏi nhất. Tổng thống quyết định cho họ một bài thi: ông ta thả một con thỏ vào rừng và ra lệnh họ phải tìm cách bắt lại nó.
CIA vào cuộc. Họ cài thú vật vào rừng để lấy thông tin, tra hỏi các cây rừng và vi sinh làm nhân chứng. Sau ba tháng lục xét, có tuyên bố con thỏ không hề tồn tại.
FBI vào cuộc. Sau hai tuần truy quét không tìm được, họ dốt cháy khu rừng, giết hết mọi sinh vật, kể cả thỏ và họ không thèm xin lỗi gì cả.
LAPD vào cuộc. Hai tiếng sau, họ ra khỏi khu rừng, theo sau một con gấu bị đánh bầm dập tả tơi. Con gấu gào lên: “Được rồi, được rồi! Tôi là thỏ, tôi là thỏ!”