Lừa dối

Trong buổi thi về luật hình sự: - Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối? - Thưa giáo sư, khi thầy cho tôi rớt - Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể? - Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 604
  3. Tags: truong hoc

Như vợ chồng

Sếp và thư ký đi công tác, đến tối ông ta hỏi:
 
- Chúng ta sẽ ngủ như thế nào đây? Như vợ chồng hay như đôi tình nhân?
 
- Như vợ chồng.
 
Lập tức sếp quay mặt vào tường và ngủ liền một mạch.

Nói thẳng

Trong quân y viện, anh thương binh bị bó bột cả hai chân hai tay đang khẩn khoản nhờ cô y tá:
 
- Trời ơi ngứa... "ấy" quá, cô gãi giùm tôi!
 
- Ôi tội nghiệp, anh ngứa ở đâu?
 
- Chỗ... không tiện nói.
 
- Anh cứ nói thẳng, đừng ngại.
 
- Vâng, ở giữa... hai ngón chân cái!

Giành trả lời

Vào nhà vệ sinh công cộng, vừa ngồi xuống thì một giọng nữ từ buồng bên kia vọng sang. 

- Ới, anh có suôn sẻ không?. 

Vốn không thích bắt chuyện với người lạ, nhưng khó mà từ chối giọng nói ngọt ngào đó, tôi trả lời: Ờ, tôi cũng ổn. 

Giọng bên kia lại vọng sang: Anh cảm thấy thế nào? 

Bắt đầu bực mình: Tôi thấy cũng thoải mái. 

Giọng bên kia bối rối: Chắc em phải cúp máy thôi, vì cứ mỗi lần em hỏi anh thì có thằng cha mắc dịch ở buồng vệ sinh bên cạnh lại nhảy vô giành trả lời.


Hoa

Trong một cuộc hội thảo về hoa thế giới có 3 nước là: Hoa kỳ, Hà Lan và Việt Nam .Khi được giới thiệu về loài hoa đặc trưng của nước mình thì 3 nước giới thiệu như sau:
Mỹ nói rằng:”nước chúng tôi có hoa hồng là đẹp nhất”
Hà Lan lên tiếng: “Chỉ đáng để chùi đít”
Việt Nam hưởng ứng: “Đúng thế”
Sau đó HL nói tiếp: “Nước chúng tôi có hoa tuylip là đẹp nhất”
VN lại nói: “cũng chỉ đáng để chùi đít”
Lúc này HL và HK bực tức: “Nước bạn có hoa gì mà lại bảo hoa chung tôi chi đáng để chùi đít hả?”
VN ung dung trả lời: “Nước tôi có hoa xương rồng là đẹp nhất”

Người Mĩ làm cái gì cũng sai

Một người lính Mỹ, phục vụ trong thế chiến II, vừa trở về sau nhiều tuần chiến đấu ác liệt ở biên giới Ðức. Anh ta được thưởng huân chương, và đang trên tàu đi về London. Ðoàn tàu rất đông, vì thế người lính đi suốt dọc toa tầu để tìm một chỗ trống. Chỗ duy nhất chưa có người ngồi sát ngay một quý bà trung niên ăn vận diêm dúa và đang được con chó của bà ta sử dụng. Người lính mệt mỏi hỏi, “Thưa bà, tôi có thể ngồi chỗ đó được không?”. Người phụ nữ Anh nhìn người lính, khịt khịt mũi nói, “Người Mỹ các anh. Anh đúng thuộc loại người thô lỗ. Anh không thấy là con chó nhỏ Fifi của tôi đang ngồi à?”. Người lính bước đi, cố gắng tìm chỗ để nghỉ, nhưng sau khi đi đến cuối đoàn tầu lại phải quay lại đứng trước người phụ nữ với con chó. Một lần nữa, anh ta yêu cầu, “Hãy làm ơn, thưa bà. Tôi có thể ngồi ở đây được không? Tôi đang rất mệt mỏi.” Người phụ nữ Anh nhăn mũi lại, khịt khịt, “Người Mỹ các anh. Anh không những là thô lỗ, mà còn kiêu ngạo nữa. Nghĩ mà xem!”. Người lính không nói gì. Anh ta cúi người, tóm lấy con chó, quẳng nó qua cửa sổ toa tầu rồi ngồi xuống ghế. Người phụ nữ la inh lên, yêu cầu ai đó đến bênh vực bà ta và trừng phạt người lính. Một quý ông người Anh ngồi bên hàng ghế bên kia lên tiếng, “Thưa ngài, ngài biết đấy, người Mỹ các ngài rất hay có thiên hướng làm không đúng sự việc. Các ngài ăn thì dùng nĩa không đúng tay. Các ngài lái ô tô thì không đúng phía trên đường. Và bây giờ, thưa ngài, ngài vừa ném không đúng con chó ra khỏi cửa sổ.”