mỗi thứ một nửa

Trong quán nhậu, thực khách chất vấn anh bồi bàn: - Có thật là thịt thỏ không đây? Sao tôi ăn thấy dai nhách vậy? Anh bồi bàn thú thực: - Dạo này thịt thỏ khan hiếm quá đi mà khách lại thích thành thử chúng tôi có trộn thêm... thịt... trâu vào - Trộn theo tỷ lệ nào? - Dạ thưa mỗi thứ một nửa ông ạ! - Nghĩa là nửa ký thịt thỏ trộn với nửa ký thịt trâu hả? - Dạ không... chúng tôi trộn nửa... con thỏ với nửa con trâu ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 880
  3. Tags: cong viec

Mua thuốc

3 đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc 1 lượt. 
Ðứa thứ 1 mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ì ạch bưng cái thấu ở tuốt trên kệ cao xuống. Bán xong, ông leo lên cất cái thấu trở lại chỗ cũ. 
Sau khi tính tiền, ông hỏi đứa thứ 2 mua cái gì 
– Dạ con mua 500 đồng cam thảo. 
Ông thầy bực mình, ì ạch leo lên lấy thấu cam thảo xuống. 
Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3: 
– Còn mày mua 500 đồng cam thảo luôn hả? 
Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, leo lên cất cái thấu cam thảo lên kệ rồi hỏi nó mua gì. 
Thằng bé nói: – Dạ ông bán cho con 1000 đồng cam thảo.

Khó xử

Một tên lính bị xử tử vì tội bỏ phiên gác. hắn thanh minh:
 
- Tâu bệ hạ, hạ thần không hề có ý đó. Khi chỉ còn 5 phút nữa là hết phiên bỗng có hai con sóc từ đâu xuất hiện. Nó gặm ống quần của thần nhưng thần vẫn đứng yên. Nó chui lên ống quần, thần vẫn đứng yên. Nhưng khi nghe chúng bàn với nhau “ăn quả nào trước nhỉ” thì làm sao thần đứng yên được nữa ạ?

Cô giáo pro

cô giáo mới nhận dạy một lớp muốn làm quen với học sinh. Sau phần tự giới thiệu, cô hỏi tên từng học sinh. Đến một học sinh, nó nhất định ko chịu nói tên:
 
- Tên em là gì?
 
- Tên em xấu lắm!
 
- Có gì mà ngại em cứ nói đi
 
- Ko tên em xấu lắm...
 
- Ko sao đâu mà, đằng nào cô chả biết em cứ nói đi.
 
- Tên em xấu thật mà. Tên em là cái mà cô thích cầm ý mà.
 
- À cô biết rồi.... Em tên là Cu chứ gì
 
- Không, em tên là Phấn

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.

Phong cách

Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén.
 
Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai.
 
Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận, ra làm thì nhất trí.
 
Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí, ra làm thì tranh luận