Bơi ốc

Bơi ốc
Chàng trai hỏi cô gái: "Em có biết bơi nhái không?". - Dạ không. - Thế còn bơi bướm? - Dạ không. - Bơi chó? - Dạ cũng không. Em chỉ biết bơi ốc thôi. - Bơi ốc là bơi như thế nào vậy? - Là bám vào thành bể ấy. - !@#$%^&*()
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 2474
  3. Tags: the thao, tong hop

Đặc ân

Tổng thống đang đi thăm một khu dân cư và mọi người đều diện bộ quần áo đẹp nhất của mình. Tất cả đứng dọc hai bên đường đi để mong nhận được sự quan tâm của ngài.
 
Một người dân địa phương mặc bộ quần áo đi lễ đẹp nhất của mình và đinh ninh Tổng thống sẽ ngừng lại và nói chuyện với mình. Ông ta đứng cạnh một kẻ vô gia cư rất hôi hám. Chợt Tổng thống đi ngang, kề vào tai gã vô gia cư thì thầm câu gì đấy rồi đi ngang tiếp. Không thể tin được là Tổng thống lại không thèm đếm xỉa đến mình, ông bèn đến bên kẻ vô gia cư nọ và nhanh chóng thương lượng đổi bộ quần áo xịn của mình lấy bộ đồ rách rưới của kẻ khốn cùng, các thêm tất cả số tiền đang có trong ví.
 
Mặc bộ quần áo hôi hám ấy vào, ông ta chạy như bay xuống phố, vòng ra phía trước đón đầu Tổng thống để mong có cơ hội được diện kiến và tiếp chuyện.
 
Vừa may Tổng thống đi đến, nhác thấy ông ta, ngài tiến lại gần, vẻ mặt cực kỳ niềm nở làm người đàn ông như nở từng khúc ruột. Thế rồi, ngài kề vào tai ông ta thì thầm:
 
- Lúc nãy ta đã bảo ngươi cút khỏi đây với mớ giẻ rách khốn kiếp này rồi mà?

Vô địch World Cup

Một ngày nọ Beckham, Văn Quyến và Thonglao nằm mơ lên thiên đàng.
 
Beckham hỏi Chúa:
-Chúa ơi, bao giờ nước Anh vô địch World Cup?
 
Chúa nói:
-Không lâu nữa đâu 10 năm đổ lại con à.
 
Beckham nói:
-Ồ, lúc đó con già mất rồi rồi.
 
Thonglao hỏi Chúa:
-Bao giờ Thái Lan vô địch World Cup?
 
Chúa nói:
-100 năm nữa con.
 
Thonglao nói:
-Lúc đó chắc con đã chết rồi .
 
Văn Quyến hỏi Chúa:
-Bao giờ Việt Nam vô địch World Cup?
 
Chúa trả lời:
-Lúc đó tao đã chết rồi!

Ngẫu nhiên và đúng quy trình

Trước cổng một Sở nọ, một bác nông dân thập thò, nghiêng ngó. Thấy vậy, anh bảo vệ quát to:
 
- Ông kia! Tới có chuyện gì?
 
- Tôi muốn gặp giám đốc xin cái giấy xác nhận!
 
- Hôm nay giám đốc nghỉ lo đám tang. Bố giám đốc vừa mất!
 
- Vậy cho tôi gặp phó giám đốc được không?
 
- Cũng không được! Vì bố phó giám đốc cũng vừa mất!
 
Vẻ thất vọng lộ rõ trên gương mặt bác nông dân, nhưng bác vẫn cố hỏi thêm:
 
- Vậy cho tôi gặp trưởng phòng được không?
 
- Không được! Bố chồng của trưởng phòng vừa mất.
 
- Vậy cho tôi gặp phó phòng!
 
- Không được! Hôm nay phó phòng nghỉ lo đám tang. Ông nội phó phòng vừa mất!
 
- ĐKM! Anh đùa tôi đấy à? Chết đéo gì mà lắm thế?
 
- ĐKM! Ông chửi ai đấy hả? Đã không biết thì im mồm đi! Chết mỗi người chứ lấy đéo đâu ra mà lắm! Bố của giám đốc thì cũng là bố của phó giám đốc, thì cũng là bố chồng của trưởng phòng và là ông nội của phó phòng. Vì giám đốc là anh ruột của phó giám đốc, là chồng của trưởng phòng và là bố đẻ của phó phòng. Ông dù chỉ chửi một người nhưng lại là chửi cả cái cơ quan này đó! Ông biết chưa hả? Thôi, về đi cho tôi đóng cổng cơ quan!
 
- Vẫn sớm mà! Sao đóng vội thế?
 
- Tôi phải về lo đám tang. Bác tôi vừa mất!
 
...

Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.

Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.

Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.

Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.

Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.


Nói thẳng

Trong quân y viện, anh thương binh bị bó bột cả hai chân hai tay đang khẩn khoản nhờ cô y tá:
 
- Trời ơi ngứa... "ấy" quá, cô gãi giùm tôi!
 
- Ôi tội nghiệp, anh ngứa ở đâu?
 
- Chỗ... không tiện nói.
 
- Anh cứ nói thẳng, đừng ngại.
 
- Vâng, ở giữa... hai ngón chân cái!