Bơi ốc

Bơi ốc
Chàng trai hỏi cô gái: "Em có biết bơi nhái không?". - Dạ không. - Thế còn bơi bướm? - Dạ không. - Bơi chó? - Dạ cũng không. Em chỉ biết bơi ốc thôi. - Bơi ốc là bơi như thế nào vậy? - Là bám vào thành bể ấy. - !@#$%^&*()
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 2473
  3. Tags: the thao, tong hop

Tại sao điên

Tại sao điên
Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. 
Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. 
Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” 
“Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần…” 
“Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” 
“Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần mà 1 năm mới cho đi chơi với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không?

10 con thú ở Bắc cực

Sở thú Luân Đôn tổ chức cuộc thi kiến thức động vật với giải nhất là 1 tháng đi chơi Sở thú không mất vé . Cuộc thi chỉ với một câu hỏi :”Kể tên 10 con vật sống ở Bắc cực”.

Và giải nhất thuộc về phiếu có câu trả lời: “Đó là 3 con chim cánh cụt và 7 con hải cẩu”.


Tổ Quốc là ai?

Một đại tá hỏi các binh lính :
 
Giôn, Tổ quốc là ai?
 
Thưa, Tổ quốc là mẹ tôi !
 
Rất tốt, rất đáng khen vì anh đã nói đúng. Vậy còn Giăng, Tổ quốc là ai?
 
Thưa, Tổ quốc là mẹ của Giôn

Chiến tranh và hòa bình

Hai anh lính mới nói chuyện với nhau trong doanh trại:
 
- Tại sao cậu tự nguyện tòng quân?
 
- Tớ độc thân, tớ thích chiến tranh. Thế còn cậu?
 
- Tớ thì đã có vợ, nhưng lại yêu hoà bình.

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.