Chờ lâu

Có một cô gái ưng một ông già góa vợ. Lấy nhau được 7 năm thì cụ già mất. Theo giấy mời, cô đến tòa án để nghe đọc bản thừa kế tài sản theo di chúc của chồng. Cô chờ hơn 1 tiếng đồng hồ mới được gọi vào làm việc. Vị cán bộ tòa án ôn tồn nói: - Xin lỗi, cô chờ lâu lắm rồi phải không? - Vâng! Tôi đã chờ 7 năm nay rồi!
  1. Ngày đăng: 08/03/2016
  2. Lượt xem: 605
  3. Tags: vo chong

Giọng hát hay

Giọng hát hay
Sau hội diễn văn nghệ của trường, Tí hỏi Tèo :
- Cậu thấy chất giọng của tớ hợp với dòng nhạc nào nhất ?
Tèo : Nhạc không lời !

Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.

Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.

Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.

Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.

Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.


Đừng buồn

Đi làm về, chồng thấy vợ ngân ngấn nước mắt:
- Anh yêu, em bực quá. Em đã nướng một chiếc bánh ga-tô nhưng con chó của chúng ta đã ăn mất rồi.
 
Chồng an ủi:
- Đừng buồn em yêu. Ngay bây giờ, anh sẽ đem nó đến chỗ ông bác sĩ thú ý

Hiểu ý

Cô con gái rón rén ra khỏi nhà lúc khuya, bị ba bắt gặp. Ông hỏi:
 
-Con đi đâu đó?
 
-Dạ, con chạy ù ra thùng thư để gởi hai lá thư này thôi rồi về ngay.
 
-Vậy thì nhanh lên đi, thùng thư đã huýt sáo hai lần rồi kìa.

Không bằng cầm thú

Trong phòng chỉ có một chiếc giường, hai người tuy yêu nhau nhưng cũng không vượt qua lễ giáo. Nàng thương tiếc chàng nên không đành lòng để người tình nằm dưới đất mới cho chàng ngủ cùng giường, ngăn giữa hai người là chiếc gối, trên gối viết "Vượt qua đây là cầm thú".
 
Chàng cũng là quân tử, cố kìm chế để một đêm không làm loạn gì cả.
 
Sáng sớm hôm sau, nàng tỉnh lại, đột ngột rời đi không từ biệt, chỉ lưu lại tờ giấy: "Ngay cả cầm thú cũng không bằng"