Bố cháu đâu?

Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: “Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”. “Bác thật là tốt”, Willis trả lời. “Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”. “Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. “Thôi được”, cậu bé nhận lời, “nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”. Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: “Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”. “Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. “Thế bố cháu đang ở đâu?” “Dưới cái xe ạ”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 883
  3. Tags: tong hop

Không cần bánh xe

Một người để xe ở ngoài sân. Để đề phòng kẻ cắp lấy mất bộ phận gì đó, anh ta dán thông báo.
 
Trên tờ giấy ghi: “Thùng xăng không còn giọt nào, các đồng hồ đo đều không có, động cơ đã bị lấy mất”.
 
Sáng hôm sau, anh ta ra chỗ để xe thì thấy bánh xe không còn. Bên cạnh tờ thông báo của anh ta có một tờ giấy khác ghi: “Vậy ông còn cần đến bánh xe làm gì?”

Ngu vì thấy ngực to

Chú bé được bố mẹ đưa đi tắm biển. Đến bãi tắm, thấy một chị có bộ ngực đồ sộ, chú hỏi: "Sao của chị kia to vậy?"

Bà mẹ xấu hổ:

- Con đừng nhìn, những người như vậy là những người rất đần.

Chú bé lại chỉ vào “của quí” một ông hỏi:

- Sao của chú kia to vậy?

Bà mẹ đỏ mặt:

- Những người đó rất ngu, con đừng nhìn.

Một lúc sau không thấy chồng đâu, bà mẹ bảo chú bé đi tìm. Chú đi một hồi rồi trở về nói với mẹ:

- Con thấy bố đang nói chuyện với một cô rất đần, càng nói thì trông bố càng ngu!


Khoẻ

Trên một chuyến tàu, cuộc trò chuyện chuyển sang nói về những thói quen tốt và xấu trong việc gìn giữ sức khỏe. Một anh chàng béo tốt hồng hào thao thao bất tuyệt về đề tài này.
 
- Hãy nhìn tôi đây! – Anh ta nói. – Chưa bao giờ tôi bị ốm cả, và tất cả là do ăn uống đơn giản.
 
- ???
 
- Tại sao ư? Thưa các ông! – Anh ta tiếp. Từ lúc 20 tuổi cho đến 40 tôi sống một cuộc sống hết sức đơn giản bình thường – không muộn giờ, không quá độ. Mọi ngày, kể cả mùa đông và mùa hè, tôi thường ngủ từ khoảng 9 giờ tối và thức dậy vào 5 giờ sáng. Tôi làm việc từ 8 giờ sáng tới 1 giờ chiều, rồi ăn trưa – một bữa trưa thanh đạm. Tiếp đó là nửa tiếng nghỉ ngơi, rồi lại tiếp tục 4 giờ làm việc, sau đó…
 
- Xin lỗi! – Một người lạ ở trong góc cắt ngang. – Ông vào tù vì tội gì vậy?

Báo

-Bán báo gì vậy cô?
 
-Dạ, Thanh Niên, Phụ Nữ nhưng hết Văn Hoá. Có Nhân Dân, Công An mà không còn Pháp Luật ạ!

Nhưng còn có thể là…

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
 
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
 
- Bê tông ạ!
 
Cô giáo:
 
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
 
- Con bò ạ!
 
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
 
Bé Johnny giơ tay:
 
- Cô ơi, em cũng muốn ra đề!
 
Cô giáo cười hạnh phúc khi thấy học trò của mình bắt đầu hứng thú:
 
- Em thử nói đi!
 
- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
 
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Johnny.
 
Johnny xoa xoa má:
 
- Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa