Bố cháu đâu?

Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: “Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”. “Bác thật là tốt”, Willis trả lời. “Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”. “Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. “Thôi được”, cậu bé nhận lời, “nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”. Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: “Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”. “Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. “Thế bố cháu đang ở đâu?” “Dưới cái xe ạ”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 856
  3. Tags: tong hop

Cách làm của cảnh sát

- Cảnh sát bắt ruồi bằng cách lùa con ruồi bay vào gầm tủ rồi cưa thật nhanh bốn cái chân tủ, tủ sập đè chết ruồi.
 
- Cảnh sát thay bóng điện bằng cách một chú đứng lên bàn nhét cái bóng điện vào cái chuôi đèn, bốn chú khác nhấc bàn lên và xoay cái bàn đó. Một chú đứng giữ chặt cửa, đề phòng điện vào giật chú đang thay bóng đèn.

Nhịn không nhục

Một cô gái lên tàu , nhìn thấy chỗ của mình đã bị một chàng trai ngồi, cô gái kiểm tra lại vé của mình thêm một lần nữa , rất lễ phép nói với chàng trai:
- Thưa anh, anh đã ngồi nhầm vị trí rồi ạ.
 
Chàng trai giơ tờ vé ra :
- Nhìn kỹ đi, đây là chỗ của tôi, cô mù à?
 
Cô gái nhìn kỹ tờ vé của chàng trai, im lặng không nói, lặng lẽ đứng bên cạnh chàng trai. 
Một lát sau đoàn tàu bắt đầu từ từ rời ga, cô gái cúi đầu nhẹ nhàng nói với chàng trai:
- Thưa anh, ghế anh ngồi không sai, nhưng anh ngồi nhầm tàu rồi ạ !

Thay đổi kinh khủng sau cưới

Lời yêu thương
- Sau 6 tuần: Anh yêu em.
- Sau 6 tháng: Tất nhiên là anh yêu em.
- Sau 6 năm: Nếu không yêu, tôi cưới cô làm gì?
 
Khi đi làm về
- Sau 6 tuần: Em yêu, anh về rồi.
- Sau 6 tháng: Đã về.
- Sau 6 năm: Nấu bữa tối chưa?
 
Quà tặng
- Sau 6 tuần: Em yêu, hy vọng em sẽ thích sợi dây chuyền này.
- Sau 6 tháng: Anh mua một bức tranh, anh nghĩ treo nó ngoài phòng khách thì rất hợp.
- Sau 6 năm: Lương đây, muốn mua gì thì tự đi mà mua.
 
Điện thoại đổ chuông
- Sau 6 tuần: Em ơi, có người muốn nói chuyện với em này.
- Sau 6 tháng: Điện thoại của em đấy.
- Sau 6 năm: Nghe điện thoại đi.
 
Nấu nướng
- Sau 6 tuần: Anh chưa bao giờ được ăn món nào ngon hơn thế.
- Sau 6 tháng: Em nấu món gì cho bữa tối thế?
- Sau 6 năm: Trời đất. Lại là món này nữa à?
 
Lời xin lỗi
- Sau 6 tuần: Em yêu, đừng lo, anh thề không bao giờ tái phạm.
- Sau 6 tháng: Được rồi, anh hứa.
- Sau 6 năm: Biết rồi, nói nhiều thế.
 
Quần áo mới
- Sau 6 tuần: Trông em như thiên thần trong bộ đồ này.
- Sau 6 tháng: Em lại mua quần áo mới à?
- Sau 6 năm: Suốt ngày quần với áo.
 
Kế hoạch cho kỳ nghỉ
- Sau 6 tuần: Mình sẽ đi nghỉ vài ngày ở nơi nào đó em thích.
- Sau 6 tháng: Đi nơi nào đó vừa gần vừa rẻ ý.
- Sau 6 năm: Du lịch làm gì, ở nhà có chết ai đâu?
 
Chiếc tivi
- Sau 6 tuần: Chúng mình xem phim gì tối nay?
- Sau 6 tháng: Anh thích phim này hơn.
- Sau 6 năm: Để kênh này xem bóng đá đi. Em không thích thì cứ ngủ sớm.

Hoạ vô đơn chí

Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.

- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.

- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?

- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.

- Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?

- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.

- Con ngựa chết rồi!??

- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị …..

- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?

- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng.

- Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa.

- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri đô quá, nên bị bắt lửa…

- Nhắc lại đi. Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển.

- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy ko chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo em trai ngài.


Hưởng thụ

Có một ông cụ 60 tuổi nọ sau bao nhiêu năm cống hiến sức khỏe cho công việc và sự nghiệp đến khi về già ông tích cóp được 1 số tiền kha khá, ông quyết định đi Thailand để du lịch vì ông ta nghe nói bên đó mấy vụ “vui vẻ, tươi mát” rất nhìu, ông muốn thử 1 lần cho biết 1 chút vị với đời.
 
Sau khi xuống sân bay ông ở khách sạn nọ, ông ta liền hỏi anh bồi khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh bồi chỉ dẫn ông tận tình.
 
Buồi tối ông lên đồ láng coóng đi ra vực đó. Ông thấy 1 ngã ba trên có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi là: “Dành cho người nhiều tiền”, tấm còn lại ghi: “Dành cho người ít tiền”.
 
Ông lão nghĩ : “Thôi, mình gom góp có chút ít tiền thì nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy”.
 
Ông cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp một ngã ba trên đó có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người trẻ” tấm còn lại ghi : “Dành cho người già”. Thế là ông lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi.
 
Ði đến cuối đường ông lại gặp một ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là: “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu” ông bụng bảo dạ: “mình 60 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ”, thế là ông đành quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi ông vừa tự động viên mình: “Sắp được hưởng sung sướng rồi ráng lên”.
 
Ði đến cuối đường này ông lại nhìn thấy một ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người dẻo dai và nhìu xí quách” tấm còn lại ghi: “Dành cho người hết xí quách”. Ông tự nghĩ: “Mình già ruì làm gì còn xí quách nữa , mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà” thế là ông rẽ vào con đường thứ 2.
 
Ông lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc trên con đường với bao suy nghĩ tưởng tượng ra cảnh vui thú……. nhưng khi đến cuối đường ông nhìn thấy chỉ một tấm bảng treo thật cao. Ông bèn ráng kiếm vật để kê lên nhìn cho rõ bảng ghi chỉ dẩn gì tiếp theo.
 
“Ít tiền,già lão, xấu trai, lại còn hết xí quách nữa, thôi quay về nhà đi cha”.