Bố cháu đâu?

Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: “Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”. “Bác thật là tốt”, Willis trả lời. “Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”. “Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. “Thôi được”, cậu bé nhận lời, “nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”. Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: “Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”. “Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. “Thế bố cháu đang ở đâu?” “Dưới cái xe ạ”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 831
  3. Tags: tong hop

Duyên tình cá nước

Cá nói:
- Anh không bao giờ thấy dc nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước...
 
Nước nói:
- Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi...
 
Cá nói:
- Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh!
 
Nước nói:
- Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình...
 
Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!!

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.

Suy luận của Sherlock Holmes

Sherlock Holmes và bác sĩ Watson đi cắm trại. Hai người nằm ngủ cạnh nhau. Gần sáng, Holmes lay bạn dậy và hỏi:
 
- Watson, nhìn xem, anh thấy cái gì?
 
- Tôi thấy rất nhiều sao.
 
- Vậy theo anh, điều này có nghĩa là gì?
 
- Nghĩa là chúng ta sẽ có một ngày đẹp trời. Còn anh?
 
- Theo tôi, điều này có nghĩa là ai đó đã đánh cắp cái lều của chúng ta.

To ăn hết

 
Ba thủy thủ viễn dương Việt Nam đáp tàu đến một cảng phi châu. Đến bến thì phải thư giãn, mà dịch aids thì đang hoành hành. Ba anh trước hết là đi tìm nhà thuốc tây. Gặp ông nhà thuốc ba anh thi nhau dùng ngoại ngữ nga, hoa,anh để hỏi mua bao cao su. Nhưng ông nhà thuốc chỉ biết có tiếng wolof nên đôi bên đều ko hiểu.
 
- Thủy thủ 1 ra dấu mãi ko xong bèn kéo phẹc-mơ-tuya, lôi cái ấy ra đặt lên quầy, anh rút tờ 5 usd đặt xuống cạnh "bao-cao-su, tôi muốn mua bao-cao-su"
Ông nhà thuốc vẫn không hiểu
- Thủy thủ 2 cũng rút tiền ra và đặt lên cạnh cái ấy của mình "tôi-cũng-mua-bao-cao-su, năm đồng"
- Thủy thủ 3 cũng móc túi và móc quần ra như các bạn.
Ba anh đặt cái ấy lên quầy bên cạnh 3 tờ bạc nhưng ông nhà thuốc vẫn đứng gãi trán.
- Rồi ông chợt "à" một tiếng rồi mở két và lấy 5 đồng đặt lên quầy rồi cũng tụt quần mình.
Đặt cái ấy bên cạnh mọi người ông vơ tiền và nói: "Tôi to nhất, tôi ăn hết cả đám"

 


Phát kiến vĩ đại

Vị giáo sư nọ tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Ông huấn luyện một con bọ chét hiểu và thực hiện được mệnh lệnh khi ông hô "Nhảy!".
 
Ở giai đoạn đầu của cuộc thí nghiệm, nhà khoa học cắt bỏ một chân của con bọ chét rồi ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nhỏ bé tuân lệnh. Nhà khoa học liền ghi vào sổ tay: "Sau khi bỏ đi một chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Tiếp đó, nhà bác học cắt bớt một chân nữa của con bọ chét và ra lệnh: "Nhảy!". Con bọ vẫn nhảy lên và ông giáo sư hài lòng ghi vào sổ: "Sau khi bỏ đi hai chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Ở giai đoạn kế, nhà khoa học chỉ để lại cho con bọ chét một chân và ra lệnh cho nó nhảy. Con vật vẫn bật lên như bình thường và người huấn luyện của nó ghi vào sổ: "Các cơ quan của bọ chét hoạt động bình thường khi nó chỉ còn một chân".
 
Cuối cùng, ông giáo sư cắt nốt chân còn lại của bọ chét và ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nằm bất động. Nhà khoa học lặp lại thí nghiệm nhiều lần và lần nào cũng cho kết quả tương tự. Ông đi đến kết luận: "Khi bị cắt bỏ hết chân, bọ chét mất khả năng nghe".