Bố cháu đâu?

Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: “Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”. “Bác thật là tốt”, Willis trả lời. “Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”. “Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. “Thôi được”, cậu bé nhận lời, “nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”. Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: “Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”. “Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. “Thế bố cháu đang ở đâu?” “Dưới cái xe ạ”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 852
  3. Tags: tong hop

Chỉ có vợ mới thế!

Đó là một đêm thật khủng khiếp. Gió thổi cắt da, tuyết rơi dày đặc... Đường phố vắng tanh. Ông chủ tiệm bánh chuẩn bị đóng cửa thì một người đàn ông nhỏ bé lách vào. Ông ta mặc áo ấm, áo mưa, khăn choàng, nhưng vẫn bị ướt lóp ngóp.
 
- Bán cho tôi hai cái bánh cốm.
 
- Chỉ hai cái thôi à? - Ông chủ tiệm ngạc nhiên.
 
- Ừ, hai thôi. Một cho tôi và một cho Sherry.
 
- Sherry là vợ ông à?
 
- Chớ anh nói ai? - Người đàn ông gắt gỏng - Chẳng lẽ mẹ tôi lại bắt tôi ra đường trong một đêm như thế này à?

Phức tạp

Maria là một cô gái hết sức ngoan đạo. Cô lấy chồng và có 17 đứa con. Rồi chồng cô ta chết. Hai tuần sau cô ta cưới, và có 22 đứa con với người chồng tiếp theo. Sau đó chồng cô ta chết. Một thời gian sau, cô ta chết.
 
Tại lễ tang cha xứ nhìn lên trời và nói, “Ít nhất cuối cùng chúng cũng ở bên nhau.”
 
Một anh chàng đứng ở hàng trước nói, “Xin lỗi cha, nhưng có phải ý cha là cô ta và người chồng trước, hay là cô ta và người chồng sau?”
 
Cha xứ đáp, “ý ta là hai cái chân của cô ấy.”

Coi chừng điện

Tại một trạm điện cao thế, anh công nhân đang sửa chữa trên nóc trạm kêu công nhân đứng dưới đất:
 
- Ê, cậu có thấy 4 sợi dây đang thòng xuống không? Thấy rồi hả, cầm lấy 2 trong 4 sợi coi. Có cảm giác gì không?
 
- Không cảm giác gì hết.
 
- Tốt. Đừng đụng vào 2 sợi dây kia, điện cao thế sờ vào là cháy thành than đó!

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.

Trình độ ngoại ngữ

Thấy một người nước ngoài đi qua, cậu trẻ trâu chửi : "dm thằng tây".
Người nước ngoài đi tới hỏi:" what is your name?". 
Cậu bé thấy người nước ngoài hỏi mình khoái quá thể hiện: "my name is Đạt". 
Tức thì người nước ngoài nói" dm thằng Đạt"