Bố cháu đâu?

Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: “Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”. “Bác thật là tốt”, Willis trả lời. “Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”. “Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. “Thôi được”, cậu bé nhận lời, “nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”. Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: “Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”. “Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. “Thế bố cháu đang ở đâu?” “Dưới cái xe ạ”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 859
  3. Tags: tong hop

Thử thách

Cô đào Bardot chết và lên thiên đàng. Thượng đế nhìn cô lắc đầu:
 
- Chà, con phải trải qua một cuộc thử thách. Con phải đi trên một thanh gỗ. Nếu con nghĩ đến chuyện yêu đương một lần thôi thì con sẽ rơi xuống địa ngục.
 
Bardot đi và thượng đế đi sau để kiểm tra. Ði được một nữa đoạn đường Bardot quay lại thì không thấy thượng đế đâu cả.

Có cơ hội là quấy rối

Tại một cửa hàng bán quần áo phụ nữ, một anh chàng đi ra đi vào tần ngần ngắm nghía đủ thứ nhưng không chọn được gì. Thấy vậy, cô bán hàng xinh xắn lại gần hỏi anh ta có cần giúp đỡ không.

Anh chàng đáp:

- Tôi muốn mua đôi găng tay tặng vợ nhưng lại không biết cô ấy dùng cỡ nào.

- Tay chị ấy có bằng chừng này không? - Cô bán hàng dịu dàng hỏi và đặt tay lên tay người khách.

- Có lẽ là nhỏ hơn một chút! - Anh chàng trả lời.

Cô bán hàng ướm thử rồi chọn cho anh ta một đôi găng. Cô hỏi tiếp:

- Anh còn cần gì nữa không?

- Lẽ ra thì không cần, - Anh chàng lém lỉnh đáp - nhưng với cách cô bán hàng thì tôi thấy mình cần mua cho vợ bộ đồ lót nữa.


Người giúp việc dễ bảo

Hai ông bà già nọ có một cánh đồng rất rộng lớn. Sau khi ông qua đời, bà không đảm đương được công việc đồng áng bèn thuê người giúp việc. Để tránh điều tiếng không hay, bà chọn một anh chàng đồng tính luyến ái.
 
Sau một vụ mùa bội thu, bà chủ nhà rất hài lòng, bèn mở tiệc chiêu đãi tại một nhà hàng trong thị trấn. Dự tiệc có cả khách của bà và bạn bè của người giúp việc.
 
Tiệc tàn, bà chủ nhà về nhà chờ rất lâu mới thấy người giúp việc trở lại. Bà gọi anh ta vào phòng, dằn giọng nói:
 
- Tôi là chủ của cậu. Vì vậy, cậu phải thực hiện mọi yêu cầu của tôi, phải không?
 
- Vâng! - Người giúp việc đáp.
 
- Vậy thì, cởi giày của tôi ra!
 
Người giúp việc cung cúc nghe lời.
 
- Cởi nốt tất nữa!
 
Anh ta lại làm theo.
 
- Cởi váy tôi ra!
 
Người giúp việc ngoan ngoãn vâng lệnh.
 
- Cởi cả nịt ngực nữa!
 
Anh chàng nghe lời không chút phản kháng.
 
- Cởi nốt quần lót của tôi ra!
 
Mệnh lệnh lập tức được tuân theo.
 
Cuối cùng, bà chủ nói:
 
- Lần sau, cậu mà còn mặc quần áo của tôi đi ra khỏi cái nhà này là tôi đuổi việc cậu ngay lập tức. Nghe chưa?

Nghiên cứu triết học

Có một chàng sinh viên ngồi chơi bên bờ một hồ nước rộng. Trời nóng, thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm truồng. Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ chàng bỗng nhận ra bên cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc sách. Không biết làm thế nào, anh chàng lặn xuống đáy hồ tìm kiếm một lúc, vớ được một cái xô mà ai đó đã vứt xuống hồ ngày trước, chàng bèn lấy cái xô úp … lại và đi lên bờ. Ðến gần cô gái, chàng cất tiếng hỏi:
“Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?”
Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
“Em đang nghiên cứu Triết học”
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
“Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?”
Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo. Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
“Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có”.

Nhưng còn có thể là…

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
 
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
 
- Bê tông ạ!
 
Cô giáo:
 
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
 
- Con bò ạ!
 
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
 
Bé Johnny giơ tay:
 
- Cô ơi, em cũng muốn ra đề!
 
Cô giáo cười hạnh phúc khi thấy học trò của mình bắt đầu hứng thú:
 
- Em thử nói đi!
 
- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
 
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Johnny.
 
Johnny xoa xoa má:
 
- Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa