25 tuổi mà còn dại

Có hai anh em nhà nọ chẳng may đá bóng sang vườn nhà bên cạnh. Khi sang bên hàng xóm xin lại quả bóng, họ thấy một người đàn ông đứng cạnh một cái bình vỡ còn trên tay cầm một quả bóng. Người đàn ông lên tiếng: - Có phải hai con đã đá quả bóng này không? Hai anh em chưa hết ngạc nhiên thì ông ta lại hỏi tiếp: - Cảm ơn các con đã giúp ta thoát khỏi cái bình này, ta là một vị thần đã bị nhốt trong này khá lâu, và bây giờ để cảm ơn công cứu mạng của các con, ta sẽ ban cho mỗi con một điều ước. Tuy nhiên, ta cũng có một điều kiện cho các con, đấy là ta muốn các con hãy phục vụ ta một ngày. Vậy là từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, anh em nhà nọ phục vụ ông ta. Đến đêm khuya, người anh bèn hỏi: - Chúng con bây giờ có thể ước được rồi chứ a! - Con bao nhiêu tuổi rồi? - Ông thần hỏi. - Dạ, con 25 tuổi rồi ạ! - Lạ thật, chẳng lẽ người ta 25 tuổi rồi mà vẫn còn tin vào các vị thần ư?
  1. Ngày đăng: 22/10/2014
  2. Lượt xem: 688
  3. Tags: nguoi lon, vo chong

Gặp đúng đối thủ

Chàng trai nói với một cô gái xinh đẹp gặp trên đường:
 
- Này, cô gái, chúng ta có thể vào quán uống cà phê với nhau được không?
 
- Không, cảm ơn anh.
 
- Cô đừng có tưởng tôi là người dễ dãi, có thể tuỳ tiện mời con gái đi uống cà phê nhé.
 
- À này, anh cũng đừng có nghĩ rằng tôi từ chối hết những lời mời của các chàng trai.

Thay đổi kinh khủng sau cưới

Lời yêu thương
- Sau 6 tuần: Anh yêu em.
- Sau 6 tháng: Tất nhiên là anh yêu em.
- Sau 6 năm: Nếu không yêu, tôi cưới cô làm gì?
 
Khi đi làm về
- Sau 6 tuần: Em yêu, anh về rồi.
- Sau 6 tháng: Đã về.
- Sau 6 năm: Nấu bữa tối chưa?
 
Quà tặng
- Sau 6 tuần: Em yêu, hy vọng em sẽ thích sợi dây chuyền này.
- Sau 6 tháng: Anh mua một bức tranh, anh nghĩ treo nó ngoài phòng khách thì rất hợp.
- Sau 6 năm: Lương đây, muốn mua gì thì tự đi mà mua.
 
Điện thoại đổ chuông
- Sau 6 tuần: Em ơi, có người muốn nói chuyện với em này.
- Sau 6 tháng: Điện thoại của em đấy.
- Sau 6 năm: Nghe điện thoại đi.
 
Nấu nướng
- Sau 6 tuần: Anh chưa bao giờ được ăn món nào ngon hơn thế.
- Sau 6 tháng: Em nấu món gì cho bữa tối thế?
- Sau 6 năm: Trời đất. Lại là món này nữa à?
 
Lời xin lỗi
- Sau 6 tuần: Em yêu, đừng lo, anh thề không bao giờ tái phạm.
- Sau 6 tháng: Được rồi, anh hứa.
- Sau 6 năm: Biết rồi, nói nhiều thế.
 
Quần áo mới
- Sau 6 tuần: Trông em như thiên thần trong bộ đồ này.
- Sau 6 tháng: Em lại mua quần áo mới à?
- Sau 6 năm: Suốt ngày quần với áo.
 
Kế hoạch cho kỳ nghỉ
- Sau 6 tuần: Mình sẽ đi nghỉ vài ngày ở nơi nào đó em thích.
- Sau 6 tháng: Đi nơi nào đó vừa gần vừa rẻ ý.
- Sau 6 năm: Du lịch làm gì, ở nhà có chết ai đâu?
 
Chiếc tivi
- Sau 6 tuần: Chúng mình xem phim gì tối nay?
- Sau 6 tháng: Anh thích phim này hơn.
- Sau 6 năm: Để kênh này xem bóng đá đi. Em không thích thì cứ ngủ sớm.

Không cho nói

Một buổi sáng, vị tiểu vương Ả rập thức giấc và cảm thấy bải hoải. Ngài nhận ra rằng sức lực của mình không còn cường tráng như xưa và bỗng thấy chán ngán hậu cung đầy cung tần mỹ nữ của mình. Nhìn anh hầu trẻ, tiểu vương nảy ra sáng kiến:
 
- Abdul, từ nay ta ban cho ngươi một ân huệ. Đó là, đêm nào ngươi cũng phải đứng trực bên ngoài phòng ngủ của ta. Khi nào ta kêu lên: “Trẫm khát!” và đi ra ngoài giả bộ tìm nước uống thì ngươi phải lẻn vào chiều chuộng cung phi trong bóng tối, để nàng tưởng ngươi là ta.
 
Một thời gian dài sau đó, mọi chuyện diễn ra như mong muốn của tiểu vương. Đêm nào ngài cũng kêu “Trẫm khát!” rồi lỉnh đi tìm chỗ ngủ, trong khi anh hầu trai tráng thay ngài làm công việc đầy lao lực.
 
Tới một sáng nọ, tiểu vương truyền gọi Abdul:
 
- Quân cẩu tặc! Ta sẽ phạt ngươi bằng trượng hình rồi đày ra sa mạc.
 
- Thưa vương công, con có tội tình gì đâu?
 
- Đồ ngu, tối qua vương phi ra ngoài tìm nước uống cho ta. Thế mà ngươi không nhận ra, cứ xông bừa vào, lại chẳng cho ta có lấy một cơ hội giải thích

Phong cách

Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén.
 
Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai.
 
Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận, ra làm thì nhất trí.
 
Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí, ra làm thì tranh luận

Lộ hết cả “trận địa”

Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên khiển trách: - Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của đơn vị. Không những thế lại còn mắng mỏ, thậm chí suýt hành hung hai người dân địa phương?
 
- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Bỗng có đôi nam nữ người địa phương dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây, chính là cái lưng em. Đầu tiên, họ nói chuyện tình yêu, tình báo, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển...
 
- Rồi sao nữa?
 
- Mặc dù phải nghe toàn những điều dối trá nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó lại diễn đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít rồi đòi hỏi này nọ... Nhưng em vẫn kiềm chế, quyết không làm lộ trận địa.
 
- Cậu kể từ từ thôi! Rồi sao nữa?
 
- Vâng! Nhưng xong xuôi đâu đấy được khoảng 15 phút, tự dưng “anh người địa phương” lại móc túi ra một con dao nhíp rồi khắc quả tim và chữ L...g của hai... chúng nó vào... gốc cây (tức là cái mông của em) thì em không thể chịu đựng thêm được nữa. Bây giờ nghĩ lại em vẫn còn cú!