Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.


Tay lái cừ khôi

Sương mù dày đặc. Hai xe tông phải nhau.
 
- Tại sao ông lại tắt đèn xi nhan? - Người phụ nữ lái xe sau nhiếc móc.
 
- Tôi cứ tưởng rằng, trong gara nhà mình thì tôi có thể làm việc gì mình muốn.

Thần đồng lên tiếng

 
Một cậu bé thần đồng vừa mới sinh ra đã biết nói. Nó nhìn quanh trong nhà hộ sinh và thấy một người đàn ông mặc áo blue trắng. Đứa bé hỏi: "Ông là bác sĩ của con?".
 
- Đúng rồi bé con ạ! - Bác sĩ trả lời
 
- Cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc cho mẹ con lúc sinh con ra
 
Rồi nó nhìn ra bên trái, thấy một người phụ nữ đang mỉm cười.
 
- Người là mẹ của con phải không?
 
- Đúng thế con trai của ta.
 
- Cảm ơn mẹ đã chăm sóc cho con khi còn ở trong bụng mẹ.
 
Và cuối cùng nó nhìn thấy một người đàn ông đang phờ phạc, nhưng trông vẫn rất hồ hởi
 
- Người là cha của con?
 
- Phải, phải!
 
Nó ra hiệu cho ông này ngồi xuống bên cạnh, rồi lấy ngón tay chọc vào đầu ông này nhiều lần, gằn giọng tức tối:
 
- Thế nào, ông có thấy khó chịu không hả?

 


Phát kiến vĩ đại

Vị giáo sư nọ tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Ông huấn luyện một con bọ chét hiểu và thực hiện được mệnh lệnh khi ông hô "Nhảy!".
 
Ở giai đoạn đầu của cuộc thí nghiệm, nhà khoa học cắt bỏ một chân của con bọ chét rồi ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nhỏ bé tuân lệnh. Nhà khoa học liền ghi vào sổ tay: "Sau khi bỏ đi một chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Tiếp đó, nhà bác học cắt bớt một chân nữa của con bọ chét và ra lệnh: "Nhảy!". Con bọ vẫn nhảy lên và ông giáo sư hài lòng ghi vào sổ: "Sau khi bỏ đi hai chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Ở giai đoạn kế, nhà khoa học chỉ để lại cho con bọ chét một chân và ra lệnh cho nó nhảy. Con vật vẫn bật lên như bình thường và người huấn luyện của nó ghi vào sổ: "Các cơ quan của bọ chét hoạt động bình thường khi nó chỉ còn một chân".
 
Cuối cùng, ông giáo sư cắt nốt chân còn lại của bọ chét và ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nằm bất động. Nhà khoa học lặp lại thí nghiệm nhiều lần và lần nào cũng cho kết quả tương tự. Ông đi đến kết luận: "Khi bị cắt bỏ hết chân, bọ chét mất khả năng nghe".

Người giúp việc

Một đôi nam nữ thanh niên đi chơi trên đường phố. Bất chợt, họ gặp một người đạo mạo, chững chạc. Chàng trai ngả mũ chào.
- Ai đấy anh?
- Người giúp việc của anh đó!
- Thế ông ta làm gì ở cơ quan anh?
- À...ông ta ngồi viết công văn cho anh...mang ra bỏ bưu điện.