Đoán hướng gió

Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm. - Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông tất cả các ưu, nhược điểm của ngôi nhà. Và bây giờ, tôi xin nói trước về nhược điểm. Phía bắc của ngôi nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá… - Thế còn ưu điểm của ngôi nhà? - Vâng, ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán được hướng gió. - !!!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 941
  3. Tags: cong viec

20 năm trước

Bộ trưởng Giáo dục về thăm trường cũ, ông muốn thăm căn phòng trong KTX mà ông đã ở cách đây 20 năm. Trong căn phòng này hiện có một sinh viên đang ở.
 
Ông vào phòng và thốt lên:
- ồ vẫn cái bàn ta từng ngồi học 20 năm trước. Vẫn cái giường ta từng ngủ 20 năm trước. Ôi, vẫn cái tủ ta treo quần áo 20 năm trước.
 
Và ông mở tủ ra, trong tủ có một cô đang ngồi mà không có mảnh vải che thân. Chú sinh viên vội nói:
- Ðây là bà chị họ em mới ở quê ra.
 
- Chà, chú em giải thích giống hệt ta 20 năm trước!

Hình của ai?

Tom là một con người cương trực, không dung thứ những thói hư tật xấu của bạn bè. Vì vậy, nhiều người ghét anh ta. Một hôm, trong buổi tiệc do cơ quan tổ chức, bạn bè Tom tìm cách chơi xỏ anh. Lợi dụng lúc anh đi vệ sinh, họ vẽ vào lưng áo khoác của của anh treo ở phòng khách chân dung một con lừa.

Lúc ra về, mọi người hí hửng chờ xem anh sẽ phản ứng như thế nào. Khi phát hiện ra sự việc, Tom nhẹ nhàng hỏi:

- Ai đã vẽ hình của mình vào áo tôi thế này?


Có đáng để nuôi?

Nhà sắp có khách, bà vợ hách dịch hỏi ông chồng: “Ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao?”.
 
- Tôi muốn để mọi người đều biết, bà đã nuôi tôi thế nào! – Ông chồng hậm hực.
 
- Nếu vậy – bà vợ nói – ông hãy cởi nốt cả quần đùi ra, cho họ biết là ông có đáng để nuôi không.

Không cần nói dối

Sau khi nghe lời cáo giác của cảnh sát trưởng, quan tòa nghiêm mặt hỏi linh mục: Mỗi tuần một lần, giáo sĩ Do Thái nọ thường rủ một linh mục và một mục sư tới chỗ mình chơi đánh bài ăn tiền. Không may cho họ, viên cảnh sát trưởng nổi tiếng nghiêm khắc của thị trấn bắt gặp và đưa cả ba ra tòa án địa phương.
- Thưa Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Linh mục nhìn lên trời, thì thầm:
- Xin Chúa tha thứ cho con!
 
Rồi ông quay sang quan tòa, nói lớn:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề đánh bạc.
 
Quan tòa lại hỏi mục sư:
- Còn Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Mục sư lặp lại hành động của linh mục rồi quả quyết:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề chạm tay vào lá bài.
 
Quan tòa quay sang nghi phạm cuối cùng:
- Giáo sĩ, có phải ngài bị bắt quả tang đang đánh bạc không?
 
Giáo sĩ Do Thái tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Đánh bạc ấy à? Với ai cơ chứ?

Boom đâu

Ở nước ngoài: Mọi người ơi có boom
- Á cứu tôi với....
- Tôi sẽ chết sao huhuhuhuhuhu
- Chạy nhanh đi mọi người ơiii
 
Ở Việt nam: Có boom mọi người ơii
- Đâu? Boom đâu?
- Tránh ra cho tớ nhìn tí, từ bé đến h chưa thấy boom
- Khôngg cần chen lấn, ai cũng sẽ đc xem...
.....