Một người đang đi trên quảng trường thì thấy một con chó dại xông tới. Anh ta vắt chân lên cổ mà chạy, con chó đuổi theo. Người và chó cứ thế chạy xung quanh quảng trường hết vòng nọ đến vòng kia. Thấy vậy, từ trên cửa sổ gác hai một tòa nhà, một người nói vọng ra:
-Anh kia ơi, anh chạy vào nhà đi, cửa ra vào đang mở đấy.
-Không cần đâu - người đang chạy vừa thở vừa đáp - Tôi chạy trước nó những hai vòng cơ mà.
Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất.
Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc:
- Chiến tranh vùng Vịnh! cách đây 20 năm.
Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài:
- Cứt chó! Cách đây 20 mét.
Special situation
Two men were strolling on the trail oppositely. The closer they get, they can see more clearly that they have the same gait. They were both dragged one of their legs on the ground.
When they met, one of them pointed at his feet, emotionally explain:
"Gulf War! 20 years ago"
the other guy nod and with a sympathize voice while also pointing at his feet and said:
Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.