Những phát ngôn 'khó đỡ'

Một số câu nói cửa miệng đặc trưng đến 'bất hủ' với các nghề. Bác sĩ: "Hãy cởi quần áo ra" Nha sĩ: "Hãy mở to ra" Người giao hàng: "Tôi đặt nó phía trước hay phía sau?" Nhà trang trí: "Một khi vào trong, bà sẽ khoái mê tơi!" Chuyên gia thị trường chứng khoán: "Sẽ leo lên, rồi sụt và hạ xuống dần dần!" Chuyên gia ngân hàng: "Nếu rút ra quá sớm, sẽ mất hết lợi ích!" Nhân viên kỹ thuật điện thoại: "Bà muốn trên bàn hay dựa vách tường?"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 895
  3. Tags: cong viec

Đau khổ

Có 2 người bạn cùng sống với nhau trong một căn hộ tầng thứ 99 ở một toà nhà chọc trời. Nhân một buổi chiều vui vẻ, hai người rủ nhau xuống quầy bar ở tầng hầm làm vài ly whisky.
 
Thật không may, khi hai người muốn trở lên trên nhà thì lại bị cúp điện. Thang máy không sử dụng được, hai người đành phải cuốc bộ cầu thang. Trên đường đi , một người nảy ra sáng kiến là kể những nỗi cực nhọc đau khổ nhất trên thế gian, để làm cho cả hai có cảm giác là quãng đường ngắn bớt đi .
 
Lên tới tầng thứ 98 , một người chợt nói :
 
- Tôi sẽ kể cho anh nghe một chuyện đau khổ nhất trần gian, còn đau khổ hơn nhiều so với những gì nãy giờ chúng ta đã kể cho nhau nghe .
 
- ???
 
- Tôi đã để quên chìa khóa nhà ở dưới quầy bar!!
 
- !!!

May mà mày tắm với bố

Hai bố con nhà kia tắm cùng nhau trong nhà tăm.Do sàn nhà tắm trơn,lại thêm nhiều xà phòng nên cậu con trai trượt chân ngã.Do trong lúc cuống cậu con trai túm lấy ông bố.Ông bố lúc đó mời nói:
 
"May mà mày tắm với tao đấy nhé,mày mà tắm với mẹ mày thì mày ngã vỡ đầu rồi con ạ!"

Diễn viên hài kịch ở vườn thú

Một diễn viên hài kịch thất nghiệp đến thăm vườn thú và tìm cách gây hài để kiếm tiền như một diễn viên đường phố. Ngay khi đám đông bắt đầu tụ tập, một nhân viên vườn thú chộp lấy anh ta và kéo vào phòng làm việc.
 
Nhân viên này nói với anh rằng một con dã nhân của vườn thú - một trong những con vật thu hút được nhiều khách tham quan nhất - đã chết ngày hôm qua vì bị dịch tả và ban lãnh đạo vườn thú sợ rằng số lượng khách tham quan sẽ giảm. Vì thế, ban quản lý đề nghị anh chàng diễn viên hóa trang thành con dã nhân và vào chuồng của nó cho đến khi họ tìm được con dã nhân mới. Dĩ nhiên là anh chàng đồng ý.
 
Thế là sáng hôm sau anh chàng mặc bộ quần áo hóa trang hệt như con dã nhân nọ và bước vào chuồng của nó trước giờ mở cửa của vườn thú. Ngay trong "buổi làm việc" đầu tiên, chàng ta cảm thấy đây là một công việc tuyệt vời. Anh ta có thể chơi, gây cười và làm bất kỳ mình thích để thu hút khách tham quan. Sức sáng tạo của anh được thoải mái thể hiện, hơn hẳn so với thời gian làm việc cho đoàn kịch và lượng khách đến xem anh biểu diễn cũng lớn hơn nhiều. Nhưng rồi khách tham quan cũng dần chán "con dã nhân" và chính anh chàng cũng cảm thấy chán cảnh suốt ngày nhún nhảy trên dây. Anh ta bắt đầu phát hiện ra rằng khách tham quan để ý đến con sư tử ở chuồng bên cạnh nhiều hơn. Không muốn mất đi sự chú ý của đám đông, "dã nhân" bèn trèo lên phía trên nóc chuồng, bò và đánh đu từ đó sang chuồng sư tử. Tất nhiên, điều đó khiến cho sư tử hết sức giận dữ, nhưng đám đông lại thích điều đó.
 
Đến giờ đóng cửa, người quản lý vườn thú đến và khen ngợi anh ta vì đã có sự sáng tạo trong việc làm vừa lòng khách tham quan. Thế là việc đánh đu sang chuồng sư tử được thực hiện nhiều ngày sau đó. Khách đến xem ngày càng nhiều hơn và lương của anh tăng lên theo từng ngày. Và rồi một ngày kia, trong lúc đang đánh đu với trạng thái cao hứng tột độ, "dã nhân" bị trượt tay và rơi vào chuồng sư tử. Anh chàng diễn viên vô cùng hoảng sợ.
 
Con sư tử co người lại và chuẩn bị cho một cú vồ. Quá hoảng loạn, anh ta chạy vòng quanh chuồng, còn sư tử thì bám sát ngay phía sau. Cuối cùng, anh ta kêu to: "Cứu, cứu tôi với". Nhưng con sư tử vẫn nhanh hơn, nó chồm lên và đẩy chàng diễn viên ngã ngửa xuống đất, mặt hướng lên phía trên nhìn con sư tử đang giận dữ. Bỗng chàng ta nghe thấy con sư tử rít lên: "Câm mồm đi đồ ngu, không thì mất việc hết cả lũ với nhau bây giờ!".

Hóa ra không phải

Nhà bác học nọ đang lúi húi làm vườn. Một Bá tước ngạo mạn đến gần nói :
- Trông xa tôi tưởng là con bò, lại gần hóa ra là ngài.
 
Nhà Bác học vui vẻ trả lời Bá tước :
- Tôi cũng vậy, trông xa cứ tưởng là ngài, lại gần hóa ra con bò.

Chờ lâu

Có một cô gái ưng một ông già góa vợ. Lấy nhau được 7 năm thì cụ già mất. Theo giấy mời, cô đến tòa án để nghe đọc bản thừa kế tài sản theo di chúc của chồng. Cô chờ hơn 1 tiếng đồng hồ mới được gọi vào làm việc. Vị cán bộ tòa án ôn tồn nói:
 
- Xin lỗi, cô chờ lâu lắm rồi phải không?
 
- Vâng! Tôi đã chờ 7 năm nay rồi!