Những phát ngôn 'khó đỡ'

Một số câu nói cửa miệng đặc trưng đến 'bất hủ' với các nghề. Bác sĩ: "Hãy cởi quần áo ra" Nha sĩ: "Hãy mở to ra" Người giao hàng: "Tôi đặt nó phía trước hay phía sau?" Nhà trang trí: "Một khi vào trong, bà sẽ khoái mê tơi!" Chuyên gia thị trường chứng khoán: "Sẽ leo lên, rồi sụt và hạ xuống dần dần!" Chuyên gia ngân hàng: "Nếu rút ra quá sớm, sẽ mất hết lợi ích!" Nhân viên kỹ thuật điện thoại: "Bà muốn trên bàn hay dựa vách tường?"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 742
  3. Tags: cong viec

Loại suy

Một anh chàng nghe điện thoại. Ðầu dây bên kia là bác sĩ
 
-Về vấn đề thử máu của vợ anh, ông ta nói, do có sự nhầm lẫn về mặt hành chính tôi không thể chắc mẫu máu nào là của vợ anh. Theo như hai mẫu thì cô ta hoặc bị AIDS hoặc bị đau tim nặng.
 
-Thế thì tôi phải làm gì đây? người kia hỏi.
 
-À, tôi đề nghị anh cho cô ta chạy cỡ 10 dặm. Nếu cô ta còn sống sót mà trở về, thì đừng có ngủ với cô ta nữa.

Không cần bánh xe

Một người để xe ở ngoài sân. Để đề phòng kẻ cắp lấy mất bộ phận gì đó, anh ta dán thông báo.
 
Trên tờ giấy ghi: “Thùng xăng không còn giọt nào, các đồng hồ đo đều không có, động cơ đã bị lấy mất”.
 
Sáng hôm sau, anh ta ra chỗ để xe thì thấy bánh xe không còn. Bên cạnh tờ thông báo của anh ta có một tờ giấy khác ghi: “Vậy ông còn cần đến bánh xe làm gì?”

Nhà giàu khổ lắm

Một lão nhà giàu, vừa buôn bán, vừa cho vay, bóp nặn từng xu, nhưng lại cứ làm ra vẻ không thích giàu sang.
 
Một hôm, lão ngồi than thở với bạn:
- Nhiều của cũng chẳng làm gì! Của càng nhiều càng khổ thân mà thôi.
 
Người bạn mới bảo:
- Tôi chỉ thấy thiên hạ mong có của, có ít thì mong được nhiều, có nhiều lại mong nhiều hơn, chứ chứ thấy ai phàn nàn như ông bao giờ. Hay nếu ông thấy khổ quá thì chia bớt cho tôi.
 
Lão nhà giàu vội từ chối:
- Ấy chết! Tôi đâu dám thế! Tôi có của đã lấy làm khổ rồi, đâu dám làm khổ lây đến ông!…

Tây Hay Ta

Một đôi vợ chồng mới qua Mỹ được ít lâu, lại hay cãi vã đòi ly dị, bỏ bụng lắm bấy lâu bị vợ lấn lướt nên nói: 
-Sugar you you go, sugar me me go! 
( Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!) 
 
Cô vợ: 
- You think you tasty? 
(anh nghĩ anh ngon lắm hả ?) 
 
Anh chồng : 
-I love toilet you go go! 
( tôi yêu cầu cô đi đi!) 
 
Cô vợ: 
-You think you are belly button of dance pole? You live a place mokey cough flamingo crows, clothes house country! 
( Anh nghĩ anh là cái rốn của vũ trụ hả? Anh sống nơi khỉ ho cò gáy, đồ nhà quê) 
 
Anh chồng đáp lại : 
-You onion summer three dowm seven up. No enough listen. 
( Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe) 
 
Cô vợ mếu máo: 
-Me take you, you poor storn spinach two table hand white! 
(Tôi lấy anh, anh nghèo rớt mồng tơi, hai bàn tay trắng!) 
 
Anh chồng thấy tội bèn nói 
-You eat criminal so, no star where, we can do again from first. 
(Em ăn gian quá, không sao cả, mình có thể làm lạ từ đầu) 
 
Cô vơ nguôi giận: 
-I no want salad again! 
( em không muốn cải với anh nữa)

Khó hiểu

Một người Anh qua Việt Nam du lịch, viết thư cho bạn:
 
- "Ở Việt Nam rất vui, người dân ở đây rất thân thiện và hiền lành. Thức ăn thì phong phú, trái cây xanh tươi, ngọt ngào. Tôi đã đi khắp 3 miền đất nước, ở đâu cũng được đón tiếp rất nồng hậu. Tôi biết thêm nhiều điều mới lạ và lý thú.
 
Nhưng có một điều mà tôi không làm sao hiểu nổi. Đó là người Việt Nam rất ghét phim, nhưng họ lại thường xuyên đi đến rạp để xem phim. Lần nào xem xong, họ cũng đứng dậy và nói " hate film" (?!)"...