Những phát ngôn 'khó đỡ'

Một số câu nói cửa miệng đặc trưng đến 'bất hủ' với các nghề. Bác sĩ: "Hãy cởi quần áo ra" Nha sĩ: "Hãy mở to ra" Người giao hàng: "Tôi đặt nó phía trước hay phía sau?" Nhà trang trí: "Một khi vào trong, bà sẽ khoái mê tơi!" Chuyên gia thị trường chứng khoán: "Sẽ leo lên, rồi sụt và hạ xuống dần dần!" Chuyên gia ngân hàng: "Nếu rút ra quá sớm, sẽ mất hết lợi ích!" Nhân viên kỹ thuật điện thoại: "Bà muốn trên bàn hay dựa vách tường?"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 911
  3. Tags: cong viec

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Thật thà

Hai vợ chồng đang trên đường lái xe về nhà thì đột nhiên một xe cảnh sát đuổi theo, vượt lên rồi ra hiệu cho họ tấp vào lề. Ông chồng cho xe dừng lại đậu bên vệ đường. Viên cảnh sát bước lại gần.
- Đường này chỉ được phép chạy 60 km/h thôi. Anh có biết là anh chạy đến 75 km không?
Ông chồng cãi:
- Đâu có! Rõ ràng tôi chạy đúng 60 km/h mà…
Cô vợ ngồi sát bên liền chêm:
- Anh rõ ràng lái 80 km/h mà…
Viên cảnh sát:
- Hả?! 80 km/h? Phạt anh vì lái xe quá nhanh!
Anh chồng tức đỏ mặt nhưng ráng nhịn.
Đi một vòng quanh chiếc xe, tay cảnh sát hỏi người chồng:
- Đèn trước bên phải bị vỡ chắc khá lâu chưa sửa???
- Thưa không đâu… Hồi nãy tôi lái xe cán trúng cục đá to văng lên làm vỡ đó…
Cô vợ lại nối lời:
-Không phải đâu! Đèn đó vỡ từ đầu năm mà nhắc hoài không chịu thay bóng…
Tay cảnh sát ghi biên bản thêm một tội nữa.
Anh chồng tức quá mắng vợ:
- Cô làm ơn câm cái miệng giùm tôi một vài phút có được không hả?
Tay cảnh sát nhíu mày hỏi cô vợ:
- Ông nhà hay thường xuyên lớn tiếng với chị lắm sao?
Cô vợ tìm cách bênh chồng:
- Dạ đâu có… Chỉ khi nào anh ấy xỉn thôi à… chứ bình thường ảnh hiền và dễ thương lắm…

Đừng buồn

Đi làm về, chồng thấy vợ ngân ngấn nước mắt:
- Anh yêu, em bực quá. Em đã nướng một chiếc bánh ga-tô nhưng con chó của chúng ta đã ăn mất rồi.
 
Chồng an ủi:
- Đừng buồn em yêu. Ngay bây giờ, anh sẽ đem nó đến chỗ ông bác sĩ thú ý

Ớt đông lạnh

Một gã đàn ông bước vào trong một quán ăn. Gã chú ý ngay đến một món ăn đặc biệt hôm nay của quán là ớt đông lạnh. Vì thế khi người phục vụ đi lại thì gã đặt ngay món ăn đó. Người phục vụ trả lời: “Tôi rất tiếc, thưa ông. Quý ngài ngồi kế bên ông vừa đặt phần ăn cuối cùng rồi ạ”
 
- ồ, vậy tôi chỉ uống một ly cà phê thôi.
 
Sau đó một lúc, gã nhận thấy người ngồi bên cạnh hình như đã ăn xong bữa mà tô ớt đông lạnh vẫn còn đầy ắp.
 
Gã hỏi: “Ông có định ăn nữa không ?”
 
Người kia trả lời: “Không”
 
- “Ông bán lại tô ớt đông lạnh cho tôi được không ?”
 
- “Ông có thể dùng miễn phí nếu ông thích”
 
Gã đàn ông liền lấy tô ớt đông lạnh và bắt đầu ăn. Khi gã ăn được gần nửa tô thì thấy một con chuột chết ở trong đó. Lập tức gã ói ngược phần ăn trở lại tô ớt.
 
Người đàn ông ngồi kế liền nói với giọng đầy vẻ thông cảm :
 
-Lúc nãy tôi cũng vừa ăn đến đó.

Vùng đất hoang sơ

Một nhà thám hiểm vừa phát hiện ra một vùng đất mới, trên đường thăm dò, ông gặp một cậu bé bản địa. 
Nhà thám hiểm đưa cho cậu ta xem chiếc máy chữ và một hộp diêm. Nhìn thấy mấy thứ đó, cậu bé tỏ ra rất ngạc nhiên. 
“Đây đúng là một vùng đất hoang sơ nhất trên thế giới, không còn nghi ngờ gì nữa!” - Nhà thiếm hiểm nghĩ thầm. 
Đến lúc này thì cậu bé lên tiếng: “Thưa ngài , mặc dù cháu chẳng hiểu ngài định làm gì với mấy thứ đó, nhưng cháu muốn biết cháu đi được chưa ạ. Cháu cần phải vào cửa hàng Internet để chat ngay bây giờ!”