Những phát ngôn 'khó đỡ'

Một số câu nói cửa miệng đặc trưng đến 'bất hủ' với các nghề. Bác sĩ: "Hãy cởi quần áo ra" Nha sĩ: "Hãy mở to ra" Người giao hàng: "Tôi đặt nó phía trước hay phía sau?" Nhà trang trí: "Một khi vào trong, bà sẽ khoái mê tơi!" Chuyên gia thị trường chứng khoán: "Sẽ leo lên, rồi sụt và hạ xuống dần dần!" Chuyên gia ngân hàng: "Nếu rút ra quá sớm, sẽ mất hết lợi ích!" Nhân viên kỹ thuật điện thoại: "Bà muốn trên bàn hay dựa vách tường?"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 893
  3. Tags: cong viec

Diễn viên hài kịch ở vườn thú

Một diễn viên hài kịch thất nghiệp đến thăm vườn thú và tìm cách gây hài để kiếm tiền như một diễn viên đường phố. Ngay khi đám đông bắt đầu tụ tập, một nhân viên vườn thú chộp lấy anh ta và kéo vào phòng làm việc.
 
Nhân viên này nói với anh rằng một con dã nhân của vườn thú - một trong những con vật thu hút được nhiều khách tham quan nhất - đã chết ngày hôm qua vì bị dịch tả và ban lãnh đạo vườn thú sợ rằng số lượng khách tham quan sẽ giảm. Vì thế, ban quản lý đề nghị anh chàng diễn viên hóa trang thành con dã nhân và vào chuồng của nó cho đến khi họ tìm được con dã nhân mới. Dĩ nhiên là anh chàng đồng ý.
 
Thế là sáng hôm sau anh chàng mặc bộ quần áo hóa trang hệt như con dã nhân nọ và bước vào chuồng của nó trước giờ mở cửa của vườn thú. Ngay trong "buổi làm việc" đầu tiên, chàng ta cảm thấy đây là một công việc tuyệt vời. Anh ta có thể chơi, gây cười và làm bất kỳ mình thích để thu hút khách tham quan. Sức sáng tạo của anh được thoải mái thể hiện, hơn hẳn so với thời gian làm việc cho đoàn kịch và lượng khách đến xem anh biểu diễn cũng lớn hơn nhiều. Nhưng rồi khách tham quan cũng dần chán "con dã nhân" và chính anh chàng cũng cảm thấy chán cảnh suốt ngày nhún nhảy trên dây. Anh ta bắt đầu phát hiện ra rằng khách tham quan để ý đến con sư tử ở chuồng bên cạnh nhiều hơn. Không muốn mất đi sự chú ý của đám đông, "dã nhân" bèn trèo lên phía trên nóc chuồng, bò và đánh đu từ đó sang chuồng sư tử. Tất nhiên, điều đó khiến cho sư tử hết sức giận dữ, nhưng đám đông lại thích điều đó.
 
Đến giờ đóng cửa, người quản lý vườn thú đến và khen ngợi anh ta vì đã có sự sáng tạo trong việc làm vừa lòng khách tham quan. Thế là việc đánh đu sang chuồng sư tử được thực hiện nhiều ngày sau đó. Khách đến xem ngày càng nhiều hơn và lương của anh tăng lên theo từng ngày. Và rồi một ngày kia, trong lúc đang đánh đu với trạng thái cao hứng tột độ, "dã nhân" bị trượt tay và rơi vào chuồng sư tử. Anh chàng diễn viên vô cùng hoảng sợ.
 
Con sư tử co người lại và chuẩn bị cho một cú vồ. Quá hoảng loạn, anh ta chạy vòng quanh chuồng, còn sư tử thì bám sát ngay phía sau. Cuối cùng, anh ta kêu to: "Cứu, cứu tôi với". Nhưng con sư tử vẫn nhanh hơn, nó chồm lên và đẩy chàng diễn viên ngã ngửa xuống đất, mặt hướng lên phía trên nhìn con sư tử đang giận dữ. Bỗng chàng ta nghe thấy con sư tử rít lên: "Câm mồm đi đồ ngu, không thì mất việc hết cả lũ với nhau bây giờ!".

Tránh được

- Ai đánh vỡ kính ở cửa sổ lớn nhà chị vậy?
 
- Tay chồng hèn nhát của tôi đấy!
 
- Anh ta hiền như đất cơ mà?
 
- Nhưng hắn đứng đó và tránh được cái chậu hoa tôi quăng vào mặt!

Lần đầu tiên

Đây là lần đầu tiên của tôi. Tôi nằm xuống, các cơ bắp căng cứng. Tôi đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh ta không chịu bị đẩy ra dễ dàng như vậy. Anh ấy hỏi tôi có sợ không và tôi lắc đầu một cách dũng cảm.
Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấy tiến sâu hơn và tôi run rẩy toàn thân. Toàn cơ thể tôi căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy thật sự dịu dàng như anh ấy đã hứa với tôi.
Anh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và nói tôi hãy tin anh ấy. Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây rồi. Nụ cười dễ thương của anh ấy làm tôi bớt căng thẳng và tôi mở ra cho anh ấy có thể vào một cách dễ dàng.
Tôi nài xin anh ấy nhanh chóng hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ chuẩn bị để cho tôi ít đau đớn nhất. Và anh ấy tiến vào gần hơn, sâu hơn ... còn tôi cảm thấy sự đau đớn dâng tràn và chạy khắp thân thể, và dường như một tia máu đỏ chảy ra khi anh đẩy mạnh vào.
Anh ấy nhìn tôi lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt tôi rưng rưng nhưng lắc đầu và nói anh ấy cứ tiếp tục.
Anh ấy thò ra thụt vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này tôi đã tê liệt hoàn toàn và có thể cảm thấy anh ấy bên trong tôi ... Sau một vài giây phút tê liệt, tôi thấy điều gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy lấy nó ra.
Tôi nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì nó đã xong. Anh ấy nhìn tôi với một nụ cười ấm áp và nói với tôi rằng tôi thật là ngoan cường từ trước đến nay chưa hề thấy.
Tôi mỉm cười và cảm ơn anh. Anh quả là một nha sĩ giỏi. Lần đầu tiên tôi đi nhổ răng là như vậy đó.

Không bằng cầm thú

Trong phòng chỉ có một chiếc giường, hai người tuy yêu nhau nhưng cũng không vượt qua lễ giáo. Nàng thương tiếc chàng nên không đành lòng để người tình nằm dưới đất mới cho chàng ngủ cùng giường, ngăn giữa hai người là chiếc gối, trên gối viết "Vượt qua đây là cầm thú".
 
Chàng cũng là quân tử, cố kìm chế để một đêm không làm loạn gì cả.
 
Sáng sớm hôm sau, nàng tỉnh lại, đột ngột rời đi không từ biệt, chỉ lưu lại tờ giấy: "Ngay cả cầm thú cũng không bằng"

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.