Vô địch World Cup

Một ngày nọ Beckham, Văn Quyến và Thonglao nằm mơ lên thiên đàng. Beckham hỏi Chúa: -Chúa ơi, bao giờ nước Anh vô địch World Cup? Chúa nói: -Không lâu nữa đâu 10 năm đổ lại con à. Beckham nói: -Ồ, lúc đó con già mất rồi rồi. Thonglao hỏi Chúa: -Bao giờ Thái Lan vô địch World Cup? Chúa nói: -100 năm nữa con. Thonglao nói: -Lúc đó chắc con đã chết rồi . Văn Quyến hỏi Chúa: -Bao giờ Việt Nam vô địch World Cup? Chúa trả lời: -Lúc đó tao đã chết rồi!
  1. Ngày đăng: 22/02/2016
  2. Lượt xem: 1037
  3. Tags: the thao

Lọt vào mắt

Hai anh bạn đồng nghiệp trò chuyện:
 
- Tuần trước, một viên cát lọt vào mắt vợ tôi, phải đi bác sĩ gắp ra mất 50 ngàn đồng.
 
- Nhằm nhò gì, tuần trước nữa, cái váy lọt vào mắt vợ tôi, tôi phải tốn 500 ngàn đồng đấy!
 
Sếp của 2 gã lên tiếng:
 
- Dỏng tai lên và đừng có mà than thở, một tên cao 1m85, nặng 80kg lọt vào mắt của vợ tôi, thế là đi tong một nửa gia sản!

Da mặt ai dày

Một anh có râu và một anh không râu ngồi nói chuyện với nhau.
 
Anh không râu muốn chế nhạo anh có râu, hỏi:
- Ðố anh biết trên thế gian, cái gì cứng nhất nào?
 
Anh có râu đáp:
- Cứng nhất chỉ có đá với sắt.
 
Anh không râu lắc đầu:
- Không phải. Ðá đập cũng vỡ, sắt nung cũng mềm.
 
Anh có râu đành chịu, hỏi lại:
- Thế thì cái gì?
 
Anh không râu chỉ vào cằm anh có râu:
- Râu là cứng nhất! Da mặt anh dày như thế kia mà râu cũng đâm thủng được, thì râu chẳng cứng nhất là gì?
 
Anh có râu liền bảo:
- Da mặt tôi dày thật, nhưng dày sao bằng da mặt anh!

Nhịn không nhục

Một cô gái lên tàu , nhìn thấy chỗ của mình đã bị một chàng trai ngồi, cô gái kiểm tra lại vé của mình thêm một lần nữa , rất lễ phép nói với chàng trai:
- Thưa anh, anh đã ngồi nhầm vị trí rồi ạ.
 
Chàng trai giơ tờ vé ra :
- Nhìn kỹ đi, đây là chỗ của tôi, cô mù à?
 
Cô gái nhìn kỹ tờ vé của chàng trai, im lặng không nói, lặng lẽ đứng bên cạnh chàng trai. 
Một lát sau đoàn tàu bắt đầu từ từ rời ga, cô gái cúi đầu nhẹ nhàng nói với chàng trai:
- Thưa anh, ghế anh ngồi không sai, nhưng anh ngồi nhầm tàu rồi ạ !

Dùng ngựa như thế nào

Có một vị Tướng quân thời nhà Tống được lệnh vua ra canh giữ biên ải. Suốt 4 tháng liền trong doanh trại ko có phụ nữ cho nên ông ta cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu. Có một điều lạ là quân lính của ông ta thì thằng nào thằng nấy mặt mũi tươi rói. Một hôm ôm bắt một thằng lại hỏi:
 
“Tụi mày sống trong doanh trại mấy tháng ko có phụ nữ mà vẫn vui vẻ phây phây. Chúng mày đã làm gì? Khai mau?”
 
Tên lính sợ hãi đáp:
 
“Dạ, bẩm Tướng quân… bọn con dùng ngựa…” anh lính ấp úng trả lời.
 
“Cút ngay, ko tao chém. Thằng bệnh hoạn!” viên Tướng quát.
 
Viên tướng nghĩ đi nghĩ lại, thấy cũng có lý. Khuya hôm đó đợi cả doanh trại đi ngủ ông ta lén lút bắt 1 con ngựa cái làm thử, thấy sướng sướng nên tâm trạng vô cùng phấn chấn. Sáng hôm sau ông gặp tên lính và hỏi với thái độ vui vẻ:
 
“Ê, nói tao nghe. Chúng mày dùng ngựa như thế nào?”
 
“Dạ, bọn con dùng ngựa vào làng tìm kĩ nữ ạ.”

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.