Tỷ lệ nguy hiểm

Ở Mỹ, người ta thống kê lý do những người đàn ông ra khỏi giường vào ban đêm, kết quả cho thấy: 35% vào toilet. 15% đi làm việc ca đêm. 50% mặc quần áo và đi về nhà mình.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 582
  3. Tags: nguoi lon

Giải mã nhãn hiệu xe

BMW = Be My Wife (hãy là vợ anh) hoặc Beautiful Mechanic Wonder (kỳ quan cơ khí).
 
CHEVROLET = Cheap, Hardly Efficient, Virtually Runs On Lucky Every Time (rẻ, kém hiệu quả, hiển nhiên chạy được là nhờ may mắn...).
 
DODGE = Drips Oil, Drops Grease Everywhere (nhỏ dầu rơi mỡ khắp nơi).
 
FIAT = Failure In Italian Automotive Technology (sự thất bại của công nghiệp xe hơi Ý).
 
FORD = First On Rust And Deterioration (gỉ và hỏng nhanh nhất).
 
GM = General Maintenance (cần bảo dưỡng toàn bộ).
 
GMC = Garage Man's Companion (bạn của nhà để xe)
 
HONDA = Happy Owners Never Drive Anything else (những chủ xe hạnh phúc chẳng bao giờ lái cái gì cả).
 
OLDSMOBILE = Old Ladies Driving Slowly Make Others Behind Infuriatingly Late Everyday (mấy bà già chạy chậm khiến người ở phía sau phát điên vì ngày nào cũng bị muộn).
 
SAAB = Swedish Automobiles Always Breakdown (xe Thụy Điển luôn luôn hỏng).
 
TOYOTA = Too Often Yankess Overprice This Auto (người ta thường đánh giá xe này quá cao).
 
VOLVO = Very Old Looking Vehicular Object (bề ngoài cũ rích).
 
VW = Virtually Worthless (Hiển nhiên là vô dụng).

Những tấm thiệp khó đỡ

Thiệp xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
Thiệp chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà.
 
Thiệp nhớ lại một thời:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
Thiệp bày tỏ:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
 
Thiệp tạ ơn:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
 
Thiệp giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
Thiệp mắng chửi:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
Thiệp chia tay:
Chúng ta từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay.
 
Thiệp nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
 
Thiệp biết ơn sâu sắc:
Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi, khi hai ta cùng ở trên một con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy.

Mua thuốc

3 đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc 1 lượt. 
Ðứa thứ 1 mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ì ạch bưng cái thấu ở tuốt trên kệ cao xuống. Bán xong, ông leo lên cất cái thấu trở lại chỗ cũ. 
Sau khi tính tiền, ông hỏi đứa thứ 2 mua cái gì 
– Dạ con mua 500 đồng cam thảo. 
Ông thầy bực mình, ì ạch leo lên lấy thấu cam thảo xuống. 
Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3: 
– Còn mày mua 500 đồng cam thảo luôn hả? 
Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, leo lên cất cái thấu cam thảo lên kệ rồi hỏi nó mua gì. 
Thằng bé nói: – Dạ ông bán cho con 1000 đồng cam thảo.

Duyên tình cá nước

Cá nói:
- Anh không bao giờ thấy dc nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước...
 
Nước nói:
- Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi...
 
Cá nói:
- Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh!
 
Nước nói:
- Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình...
 
Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!!

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )