Thôi Rồi Kiếp con nguời!!!

Một cha xứ định bán con ngựa của mình. Một người đến hỏi mua: - Tôi cần lưu ý ông, Cha xứ nói, nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói “tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên) - Lần đầu tiên tôi nghe nói thế đấy, vị khách hàng đáp, chứ tôi đã quen với ngựa cả đời rồi. Ngồi trên yên ngựa xong ông khách hô: - Tạ ơn Chúa! Con ngựa đi nước kiệu. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng theo nước đại. Nhưng bất chợt, vị khách nhìn thấy một dốc núi cheo leo ngay trước mặt mình. Hoảng hốt, ông ta hét lên : - Alléluia! Con ngựa kịp dừng lại sát bên bờ vực chừng một mét. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, vị khách thở phào: - Tạ ơn Chúa!.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 925
  3. Tags: ton giao

Tặng phẩm cho vợ

Trước cửa siêu thị, một khách hàng hỏi người bảo vệ:
 
- Tôi có thể tìm mua tặng phẩm cho phụ nữ ở đâu?
 
- Đồ trang sức, mỹ phẩm các loại, thời trang cao cấp... ở tầng một, bên phải.
 
- Tôi đang tìm mua tặng phẩm cho vợ mình cơ?
 
- Hàng thanh lý, đại hạ giá ở tầng ba, bên trái!

Tội lỗi

Một cha xứ tâu với cha bề trên:
- Thưa đức cha tôi đã chửi bậy.
- Thế làm sao mà chửi?
- Tôi đi đánh gôn
- Vì thế mà chửi à?
- Không, tôi đánh 1 cú rất đẹp. Nhưng tự nhiên bóng trúng phải con chim.
- Vì thế mà chửi à?
- Không, quả bóng bắn sang hướng khác, đập vào tảng đá.
- Vì thế mà chửi à?
- Không, quả bóng đập vào tảng đá, lăn đến cách lỗ 1cm thì dừng lại.
- Ô, #%&*^$!?

Thỏ kêu khác thường

Một chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng, sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên.
Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi:
- Món gì thế?
- Thịt thỏ – Chủ nhà đáp.
- Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này?
- Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu… “meo” một tiếng.
- !!!!!

Sinh viên Việt Nam giỏi nhất?

Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu…
 
Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc.
 
Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra.
 
Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào:
 
- Cái…cái…nút…hư…hư…rồi!!!

Cao mưu

Bill thường xuyên sử dụng điện thoại công cộng tại bến xe. Anh rất không vui khi chiếc điện thoại này bị hỏng.
 
Anh gọi đi gọi lại đến công ty điện thoại nhưng tất cả những gì anh nhận được chỉ là những lời hứa. Điện thoại vẫn hỏng.
 
Sau vài ngày, Bill gọi lại cho công ty điện thoại và bảo họ rằng thôi không cần vội nữa. Vì bây giờ chiếc điện thoại vẫn hoạt động, chỉ có trục trặc là tất cả tiền xu sau khi nhét vào để gọi điện lại chui ra, sau khi người gọi đã hoàn tất cuộc gọi.
 
Và thế là một thợ sửa điện thoại đã đến ngay lập tức.