Thôi Rồi Kiếp con nguời!!!

Một cha xứ định bán con ngựa của mình. Một người đến hỏi mua: - Tôi cần lưu ý ông, Cha xứ nói, nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói “tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên) - Lần đầu tiên tôi nghe nói thế đấy, vị khách hàng đáp, chứ tôi đã quen với ngựa cả đời rồi. Ngồi trên yên ngựa xong ông khách hô: - Tạ ơn Chúa! Con ngựa đi nước kiệu. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng theo nước đại. Nhưng bất chợt, vị khách nhìn thấy một dốc núi cheo leo ngay trước mặt mình. Hoảng hốt, ông ta hét lên : - Alléluia! Con ngựa kịp dừng lại sát bên bờ vực chừng một mét. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, vị khách thở phào: - Tạ ơn Chúa!.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 875
  3. Tags: ton giao

Cứ nói

Ông bố đang tiếp chuyện với khách, cậu con trai cứ chạy ra chạy vào như muốn nói điều gì với bố.
Bố: Đừng làm trò nữa, có gì cứ nói.
Thằng nhóc: Dạ, mẹ kêu con nói với bố đừng giữ khách ở lại ăn cơm!

Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.

Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.

Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.

Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.

Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.


Sách viễn tưởng

Hiệu sách Hill là nơi lui tới của nhiều người bởi tính trung thực của đội ngũ bán hàng.
 
Một hôm, có một ông khách đi vào hiệu sách và hỏi cô bán sách:
 
- Tôi muốn mua cuốn "Đàn ông là chúa tể của phụ nữ", ở đây có không?
 
Rất lịch sự, cô gái đáp:
 
-Sách viễn tưởng bán ở gian bên cạnh, thưa ông.
 
- Thế còn cuốn "100 cách để trở thành trụ cột trong gia đình"?
 
- Ông có thể tìm cuốn đó trong gian sách dành cho thiếu nhi.

Tay chơi gôn tồi

Mike và Joe là đồng nghiệp tại một cơ quan. Cả hai cùng thích chơi gôn nhưng Mike thường chơi với Bob còn Joe hay đi đánh với Bill.
 
Một hôm Joe sang nhà Mike, hỏi:
 
“Sao cậu không chơi gôn với Bob nữa?”
 
Mike: “Thế cậu có chịu chơi gôn với một người luôn mồm chửi rủa sau mỗi lần đánh, đánh ăn gian ở hố cát rồi ghi lận điểm vào thẻ của hắn không?”.
 
Joe: “Tất nhiên là không”
 
Mike: “Ừ, cả thằng Bob cũng không”.
 
Rồi Mike quay sang hỏi Joe:
 
“Thế còn cậu, tại sao lại không chơi với thằng Bill nữa?”
 
Joe: “Cậu có chịu được cái cảnh phải chơi gôn với một người luôn rủ cậu tạt vào quán bar sau khi chơi, sau đó chuốc rượu cho cậu say mèm rồi dìu về nhà cậu, để mặc cậu ngủ trên ghế và tâm sự với cô vợ của cậu trên giường của chính vợ chồng cậu không?”
 
“Làm gì có thằng chó nào chịu được như thế!”, Mike hét lên.
 
Joe: “Đúng, và thằng Bill cũng thế!”.

Tay chơi gôn tồi

Mike và Joe là đồng nghiệp tại một cơ quan. Cả hai cùng thích chơi gôn nhưng Mike thường chơi với Bob còn Joe hay đi đánh với Bill.
 
Một hôm Joe sang nhà Mike, hỏi:
 
“Sao cậu không chơi gôn với Bob nữa?”
 
Mike: “Thế cậu có chịu chơi gôn với một người luôn mồm chửi rủa sau mỗi lần đánh, đánh ăn gian ở hố cát rồi ghi lận điểm vào thẻ của hắn không?”.
 
Joe: “Tất nhiên là không”
 
Mike: “Ừ, cả thằng Bob cũng không”.
 
Rồi Mike quay sang hỏi Joe:
 
“Thế còn cậu, tại sao lại không chơi với thằng Bill nữa?”
 
Joe: “Cậu có chịu được cái cảnh phải chơi gôn với một người luôn rủ cậu tạt vào quán bar sau khi chơi, sau đó chuốc rượu cho cậu say mèm rồi dìu về nhà cậu, để mặc cậu ngủ trên ghế và tâm sự với cô vợ của cậu trên giường của chính vợ chồng cậu không?”
 
“Làm gì có thằng chó nào chịu được như thế!”, Mike hét lên.
 
Joe: “Đúng, và thằng Bill cũng thế!”.