Tay chơi gôn tồi

Mike và Joe là đồng nghiệp tại một cơ quan. Cả hai cùng thích chơi gôn nhưng Mike thường chơi với Bob còn Joe hay đi đánh với Bill. Một hôm Joe sang nhà Mike, hỏi: “Sao cậu không chơi gôn với Bob nữa?” Mike: “Thế cậu có chịu chơi gôn với một người luôn mồm chửi rủa sau mỗi lần đánh, đánh ăn gian ở hố cát rồi ghi lận điểm vào thẻ của hắn không?”. Joe: “Tất nhiên là không” Mike: “Ừ, cả thằng Bob cũng không”. Rồi Mike quay sang hỏi Joe: “Thế còn cậu, tại sao lại không chơi với thằng Bill nữa?” Joe: “Cậu có chịu được cái cảnh phải chơi gôn với một người luôn rủ cậu tạt vào quán bar sau khi chơi, sau đó chuốc rượu cho cậu say mèm rồi dìu về nhà cậu, để mặc cậu ngủ trên ghế và tâm sự với cô vợ của cậu trên giường của chính vợ chồng cậu không?” “Làm gì có thằng chó nào chịu được như thế!”, Mike hét lên. Joe: “Đúng, và thằng Bill cũng thế!”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 772
  3. Tags: chon loc, cong viec, the thao, vo chong

Nhân chứng

Quan toà hỏi bị cáo:
 
- Tại sao anh lại phủ nhận việc có mặt ở nơi xảy ra vụ án, trong khi những 20 nhân chứng khẳng định rằng họ trông thấy anh ở hiện trường?
 
- Thưa quý tòa, nhưng tôi có thể mời tới đây hàng trăm nhân chứng không hề trông thấy tôi ở đó.

Thần đồng lên tiếng

 
Một cậu bé thần đồng vừa mới sinh ra đã biết nói. Nó nhìn quanh trong nhà hộ sinh và thấy một người đàn ông mặc áo blue trắng. Đứa bé hỏi: "Ông là bác sĩ của con?".
 
- Đúng rồi bé con ạ! - Bác sĩ trả lời
 
- Cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc cho mẹ con lúc sinh con ra
 
Rồi nó nhìn ra bên trái, thấy một người phụ nữ đang mỉm cười.
 
- Người là mẹ của con phải không?
 
- Đúng thế con trai của ta.
 
- Cảm ơn mẹ đã chăm sóc cho con khi còn ở trong bụng mẹ.
 
Và cuối cùng nó nhìn thấy một người đàn ông đang phờ phạc, nhưng trông vẫn rất hồ hởi
 
- Người là cha của con?
 
- Phải, phải!
 
Nó ra hiệu cho ông này ngồi xuống bên cạnh, rồi lấy ngón tay chọc vào đầu ông này nhiều lần, gằn giọng tức tối:
 
- Thế nào, ông có thấy khó chịu không hả?

 


Sự hi sinh cao cả

Một cặp vợ chồng làm lễ kỷ niệm 25 năm ngày cưới. Sau khi hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp cùng nhau, người chồng hỏi:
 
- Hãy nói thật xem, liệu đã có bao giờ em phản bội anh chưa ?
 
- Vì anh đã hỏi nên em cũng xin thưa thật. Chuyện đó xảy ra 3 lần rồi.
 
- Chúng diễn ra như thế nào?
 
- Lần đầu tiên khi chúng ta mới cưới nhau được ít lâu. Anh bị đau tim cần phẫu thuật gấp mà chúng ta lại không có tiền. Vì thế em đã chấp nhận để ông bác sĩ mổ miễn phí cho anh.
 
- Em thật cao cả. Thế còn lần thứ hai.
 
- Anh có nhớ chút nữa anh đã không được đề bạt làm trưởng phòng kinh doanh không? Em đã phải tổ chức gặp gỡ riêng với ông tổng giám đốc đấy.
 
- Anh thật là xấu hổ, lẽ ra đó phải là việc của anh. Còn lần thứ 3, chắc chắn thêm một lần nữa anh không thể đền đáp công lao của em phải không?
 
- Anh đừng nói thế. Chúng ta là vợ chồng mà. Em phải hết sức giúp đỡ anh chứ. Ba năm trước, em thấy anh mong muốn trở thành chủ tịch CLB chơi golf mà lại thiếu tới 51 phiếu…

Sai một ly...

Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm, anh ta trở về, thất vọng ê chề.
 
Một người bạn hỏi:
- Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
 
Anh chàng đáp:
- Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
 
- Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
 
Chuyên viên marketing giải thích:
- Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.

Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.
- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu – Robinson lẩm bẩm nói với vợ – Xem đây này.
- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? – Người hàng xóm bắt đầu.
- Ôi, tôi rất tiếc – Robinson nói – Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.
- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? – Người hàng xóm hỏi.