Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động. Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau: + Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg. + Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn. Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra: + Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30 + Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng + Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 930
  3. Tags: tong hop

Chiến tranh

Một chàng trai trẻ bị điều đi lính, hỏi vị sĩ quan quân đội:

- Tại sao họ lại bắt tôi phải đánh nhau với một người ở đất nước khác, một người mà ngay cả mặt anh ta tôi cũng không biết nữa?

Vị sĩ quan nghe xong liền giải thích:

- Họ không buộc anh phải đánh nhau với những người khác... Họ cũng không yêu cầu anh đánh nhau với những người khác. Chỉ đơn giản là họ cho anh mặc quân phục, đưa anh đến một chỗ khác và đặt vào tay anh một khẩu súng. Sau đó họ đưa anh đến chiến trường đối mặt với kẻ thù, người đó cũng có một khẩu súng... rồi họ để anh tự quyết định. Anh có thể không giết họ cơ mà....


Nhận lỗi

Ông bố giận dữ hỏi ba đứa con trai:
 
- Thú thật đi, ban nãy đứa nào đứng trên kia đổ bô thẳng xuống sông?
 
Ba đứa im lặng. Ông bố tiếp:
 
- Chúng bay hãy nhớ lại chuyện ông Washington và cây anh đào. Bấy giờ, Washington cũng trạc tuổi chúng mày trót dại chặt cây anh đào, nhưng đã thú thật với ông bố. Điều đó khiến bố ông ta rất tự hào.
 
Nghe vậy, thằng bé thứ nhất liền thú nhận. Ông bố thở dài rồi cầm roi lên chuẩn bị vụt cho nó vài roi.
 
- Bố! – Thằng bé phản đối – Bố vừa kể chuyện Washington nhận lỗi thì được ông bố tha cơ mà!
 
- Đúng vậy, nhưng khi Washington chặt cây thì bố ông ta không ở trên cây.

Phù hợp hoàn cảnh

Một cô gái tóc vàng bước vào thư viện, nhìn xung quanh, và xếp vào hàng chờ trước quầy đăng ký.
 
Đến lượt mình, tóc vàng lớn tiếng nói:
- Cho tôi một cái bánh hamburger với thịt rán thật lớn, và một ly coca lớn nữa.
 
Người thủ thư ngạc nhiên nhìn tóc vàng và thì thầm nói:
- Thưa cô, đây là thư viện.
 
Gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, tóc vàng thì thầm nói nhỏ:
- Cho tôi một cái bánh hamburger với thịt rán thật lớn, và một ly coca lớn…

Ý của tác giả

Các thầy cô dạy văn của bạn có chắc là điều họ nghĩ là ý của tác giả khi ổng viết cái đó không? Ai mà biết được.
Ví dụ khi tác giả viết: “Cái rèm màu xanh.”
Điều thầy cô nghĩ: “Cái rèm thể hiện nỗi buồn mênh mang và sự bất lực của ông trong hoàn cảnh đó.”
Ý của tác giả: “Cái rèm xanh vãi.”

Con vẹt mới

Một phụ nữ ðến một cửa hàng vật nuôi và ngay lập tức bị thu hút bởi một con vẹt xinh xắn. Biển giá trên chuồng ghi là 50 bảng Anh. “Tại sao lại ít vậy?”, bà hỏi ông chủ hàng.
“Tôi cần phải cho bà biết rằng con chim này từng sống ở một ổ ðiếm, nên ðôi khi nó nói những từ rất bậy bạ”, ông chủ trả lời.
Ngýời phụ nữ nghĩ một lúc rồi vẫn quyết ðịnh lấy con vẹt. Bà mang nó về nhà, treo trong phòng khách và chờ ðợi nó nói một ðiều gì ðó. Con chim nhìn quanh, nhìn bà, rồi cất tiếng: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới”.
Ngýời phụ nữ hõi ngạc nhiên trýớc câu nói của nó rồi cũng tự nhủ: “Không tồi lắm”.
Khi 2 ðứa con của bà trở về từ trýờng học, con chim liền nói: “Ngôi nhà mới, bà chủ mới, các cô gái mới”. Ba mẹ con nghe thấy liền phá lên cýời. Lát sau ông chồng tên là Alex về ðến nhà.
Con vẹt nhìn thấy liền kêu to: “Xin chào, Alex”.