Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động. Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau: + Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg. + Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn. Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra: + Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30 + Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng + Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 805
  3. Tags: tong hop

Chồn hôi

Một cặp trai gái đang lái xe thì chợt phát hiện một con chồn hôi bị thương nằm ở ven đường. Họ dừng lại, người phụ nữ bước ra, nâng nó lên và mang nó vào trong xe.
Cô ta nói:
- Anh nhìn này, nó run lẩy bẩy, chắc nó lạnh lắm. Em phải làm gì bây giờ?
- Ủ nó vào giữa hai chân của em á
- Nhưng mà nó hôi lắm
- Bịt mũi nó lại !!!

Gậy ông đập lưng ông

Lúc chồng đi làm, cậu con trai lên bốn nói với mẹ: “Lúc mẹ đi vắng, bố đưa chị sen lên gác và…”
Mẹ cậu ngăn lại, bảo: “Để tối, lúc bồ về con hãy kể nốt”
Trong bữa ăn tối hôm đó, bà ta nói: “Bobby, bây gờ con có thể kể nốt câu chuyện”
Vâng, bố đưa chị sên lên gác và làm giống như mẹ làm với bác Charlic lúc bố đi câu cá ấy”

Lo xa

Lo xa

Giám đốc gọi trưởng phòng tổ chức và ra lệnh: 

- Anh tìm trong nhà máy một người trẻ tuổi, có năng lực, có thể thay thế tôi trong tương lai. 

- Tìm xong thì giao cho anh ta việc gì? 

- Đuổi anh ta ngay lập tức.


Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Có cơ sở

Vào tháng mười, những người da đỏ hỏi Tù trưởng của mình xem mùa đông sắp tới có lạnh hay không. Vì không thực sự rõ lắm về câu trả lời, vị tù trưởng đáp lại rằng mùa đông sẽ lạnh và dân chúng trong làng nên thu nhặt củi để chuẩn bị.
 
Là một người lãnh đạo tốt, ông ta sau đó liền tới bốt điện thoại, gọi Ban theo dõi thời tiết của Quốc gia và hỏi, “Mùa đông này liệu có lạnh không?”.
 
Người đàn ông cầm điện thoại đáp, “Mùa đông này quả thực là sẽ rất lạnh.”
 
Thế là Tù trưởng quay về khuyến khích mọi người tiếp tục thu nhặt thêm củi nữa để chuẩn bị.
 
Một tuần sau ông ta lại gọi đến và hỏi, “Có đúng là mùa đông này rất lạnh không?”,
 
“Ðúng,” người đàn ông đáp, “nó sẽ là một mùa đông cực lạnh.”
 
Tù trưởng quay về yêu cầu mọi người đi và mang về bất cứ mẩu củi nào mà họ tìm thấy.
 
Hai tuần sau ông ta lại gọi điện hỏi lại,“Anh có hoàn toàn chắc chắn là mùa đông này sẽ rất lạnh không?”
 
“Chắc chắn”, người kia trả lời, “những người da đỏ đang thu nhặt củi đến phát điên lên đấy!”.