Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động. Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau: + Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg. + Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn. Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra: + Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30 + Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng + Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 848
  3. Tags: tong hop

Đòi hỏi

Có một người đàn ông tên là Jim sống gần một con sông. Jim là người rất mộ đạo. Một hôm sông dâng cao và làm ngập lụt thị trấn, Jim bắt buộc phải trèo lên hiên sát mái. Ðang ngồi ở đó, một người chèo thuyền đến và bảo Jim lên thuyền với anh ta.
 
Jim nói “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.”
 
Thế là người kia chèo thuyền đi. Nước dâng lên, Jim trèo lên mái nhà. Vào lúc đó một chiếc thuyền khác tới, người ngồi trên gọi Jim lên thuyền.
 
Jim đáp “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.”
 
Người kia bèn đi. Nước càng dâng cao hơn và Jim phải trèo lên ống khói. Một chiếc trực thăng bay đến và hạ thang dây xuống. Người phụ nữ trong trực thăng bảo Jim hãy trèo lên thang và lên máy bay.
 
Jim nói với cô ta “Thế này được rồi”.
 
Người kia hỏi lại “Anh chắc chứ?”,
 
Jim đáp “Vâng, chắc chắn là Thượng đế sẽ giúp tôi”.
 
Cuối cùng nước dâng cao quá và Jim chết đuối. Jim bay lên thiên đường và gặp thượng đế.
 
Jim nói “Ngài bảo với tôi là ngài sẽ giúp tôi! Chuyện gì đã xảy ra vậy?”.
 
Thượng đế đáp “Ta đã gửi đến cho ngươi 2 chiếc thuyền và một chiếc trực thăng. Ngươi còn muốn cái gì khác nữa?”

Người giúp việc

Một đôi nam nữ thanh niên đi chơi trên đường phố. Bất chợt, họ gặp một người đạo mạo, chững chạc. Chàng trai ngả mũ chào.
- Ai đấy anh?
- Người giúp việc của anh đó!
- Thế ông ta làm gì ở cơ quan anh?
- À...ông ta ngồi viết công văn cho anh...mang ra bỏ bưu điện.

Bố ai nhanh hơn?

Ba cậu bé ở trong sân trường đang khoe khoang với nhau về ông bố của chúng. Cậu bé thứ nhất nói:
- Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó.
Cậu thứ hai:
- Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.
Cậu bé thứ ba nghe xong, bĩu môi nói:
- Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15′.


Vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn

Anh chàng vô địch môn đấm bốc vào một nhà hàng. Khi anh ta treo áo khoác lên, sau lưng áo lủng lẳng một mảnh bìa, ghi rõ:
 
- Chiếc áo này là của nhà vô địch môn đấm bốc, anh ta sẽ quay lại mặc nó ngay bây giờ!
 
Lúc ăn xong trở ra, anh ta không thấy chiếc áo nữa, chỉ còn lại một mẩu giấy với dòng chữ:
 
- Người lấy chiếc áo là nhà vô địch môn chạy 100 m, anh ta sẽ không quay trở lại đây nữa!

Sinh viên Việt Nam giỏi nhất?

Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu…
 
Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc.
 
Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra.
 
Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào:
 
- Cái…cái…nút…hư…hư…rồi!!!