Lo xa

Lo xa
Giám đốc gọi trưởng phòng tổ chức và ra lệnh: - Anh tìm trong nhà máy một người trẻ tuổi, có năng lực, có thể thay thế tôi trong tương lai. - Tìm xong thì giao cho anh ta việc gì? - Đuổi anh ta ngay lập tức.
  1. Ngày đăng: 14/07/2021
  2. Lượt xem: 1094
  3. Tags: cong viec

Lời nguyền

Ở một làng nọ có một gia đình mới cưới vợ cho con. Sau một thời gian, người con dâu có mang và đẻ một đứa con trai rất khỏe mạnh. Trong ngày đầy tháng của cháu bé, gia đình quên mất mời một người già trong làng. Bà cụ rất tức giận và nói một lời nguyền: “Đứa bé gọi tên ai trong gia đình, người đó sẽ chết.”

Khi đứa bé biết nói thì cả gia đình đã quên lời nguyền kia. Một hôm đứa bé gọi “Bà ơi”, thế là hôm sau bà ngoại nó chết. Khi đứa bé gọi “Mẹ ơi”, thì người mẹ cũng ra đi ngay trong đêm ấy. Hôm sau nữa, đứa bé gọi “Bố ơi”, người bố chán nản, chẳng thiết ăn thiết uống, lên giường nằm chờ chết. Nhưng sáng hôm sau, ông ta thức dậy, thấy mình vẫn sống sờ sờ. Chợt nghe tiếng khóc bên hàng xóm, thì mới hay. Người hàng xóm đang khỏe mạnh thì bỗng chết sáng nay.


Marketing và..

Bạn thấy một cô gái tuyệt đẹp ở bữa tiệc. Bạn tới bên cô ta và nói. Tôi cực kỳ sành chuyện ấy”. Đó gọi là Tiếp thị trực tiếp (Direct Marketing).
 
Bạn đang ở bữa tiệc với một nhóm bạn và thấy một cô gái tuyệt đẹp. Một người bạn của bạn tới chỗ cô ta và chỉ vào bạn nói, Anh chàng này sành chuyện ấy lắm. Đó là quảng cáo.
 
Bạn thấy một cô gái tuyệt đẹp ở buổi tiệc. Bạn tới chỗ cô ta và xin số điện thoại. Ngày hôm sau bạn gọi điện và nói. Xin chào, anh thành thạo chuyện ấy lắm. Đó là tiếp thị qua điện thoại (Telemarketing).
 
Bạn đang ở bữa tiệc và thấy một cô gái tuyệt đẹp. Bạn đứng dậy, sửa lại cà vạt; bạn tới chỗ cô ta và mời cô ta uống. Bạn mở cửa cho cô ta, nhặt túi xách của cô ta khi cô đánh rơi nó, ngỏ ý chở cô ta về nhà, và nói là còn cái này, tôi sành chuyện ấy lắm. Đó là PR (Public Relations).
 
Bạn đang ở bữa tiệc và bạn thấy một cô gái tuyệt đẹp. Cô ta bước tới bên bạn và nói. Em nghe nói anh sành chuyện ấy lắm. Đó là sự nhận diện nhãn hiệu (Brand Recognition).
 
Bạn đang ở bữa tiệc và bạn thấy một cô gái đẹp. Bạn tới bên chỗ cô ta và nói, “Này, tôi sành chuyện ấy lắm”. Cô ta tát cho bạn một phát vào mặt. Ấy là Sự phản hồi của khách hàng (Customer Feedback).

Thô lỗ

Một người đàn ông cục cằn bước vào ngân hàng và nói với người thu ngân “Tôi muốn mở một cái tài khoản chó chết.” Nghe thấy thế người phụ nữ ngạc nhiên đáp, “Xin lỗi tôi không rõ, thưa ngài, tôi không hiểu ý ngài lắm. Ngài đã nói gì vậy?”
 
“Nghe đây này. Tôi nói là tôi muốn mở một tài khoản chó chết ngay bây giờ!”
 
“Tôi rất lấy làm xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể chịu đựng một loại ngôn ngữ như vậy được.” Nói xong, người phụ nữ rời khỏi chỗ và tới gặp giám đốc ngân hàng để thông báo với ông ta. Họ cùng quay trở lại và giám đốc hỏi, “Có gì rắc rối ở đây vậy?” “Chẳng có rắc rối quái nào cả” người đàn ông nói, “Tôi vừa mới trúng 50 triệu $ cái xổ số chó chết và tôi muốn mở một tài khoản chó chết tại cái ngân hàng chó chết này!”
 
“Tôi hiểu,” giám đốc nói, “và con chó này gây khó dễ cho ngài phải không?”.

Thiên đường và địa ngục dành cho quản trị mạng

Sau khi chết, hồn của lập trình viên bay lên trời, thiên thần đón tiếp phán:
 
- Sinh thời anh không gây nhiều tội lỗi, ơn trên cho phép anh được chọn vào thiên đường hoặc địa ngục vi tính.
 
- Anh này bảo thiên sứ cho xem thiên đường. Đó là một trung tâm vi tính hiện đại, toàn những máy đời mới nhất, hiện đại nhất, multimedia không chê vào đâu được, server thì khỏi bàn... nói chung đúng là thiên đường. Vị thánh tuyên bố: Nếu chọn thiên đường, anh sẽ là user ở đây.
 
- Anh chàng đã sướng mê đi rồi nhưng vẫn đề nghị thêm: Ngài hãy cho tôi xem địa ngục ra sao?
 
- Cũng chính là đây, chỉ có điều anh sẽ là người quản trị hệ thống.

Người Mĩ làm cái gì cũng sai

Một người lính Mỹ, phục vụ trong thế chiến II, vừa trở về sau nhiều tuần chiến đấu ác liệt ở biên giới Ðức. Anh ta được thưởng huân chương, và đang trên tàu đi về London. Ðoàn tàu rất đông, vì thế người lính đi suốt dọc toa tầu để tìm một chỗ trống. Chỗ duy nhất chưa có người ngồi sát ngay một quý bà trung niên ăn vận diêm dúa và đang được con chó của bà ta sử dụng. Người lính mệt mỏi hỏi, “Thưa bà, tôi có thể ngồi chỗ đó được không?”. Người phụ nữ Anh nhìn người lính, khịt khịt mũi nói, “Người Mỹ các anh. Anh đúng thuộc loại người thô lỗ. Anh không thấy là con chó nhỏ Fifi của tôi đang ngồi à?”. Người lính bước đi, cố gắng tìm chỗ để nghỉ, nhưng sau khi đi đến cuối đoàn tầu lại phải quay lại đứng trước người phụ nữ với con chó. Một lần nữa, anh ta yêu cầu, “Hãy làm ơn, thưa bà. Tôi có thể ngồi ở đây được không? Tôi đang rất mệt mỏi.” Người phụ nữ Anh nhăn mũi lại, khịt khịt, “Người Mỹ các anh. Anh không những là thô lỗ, mà còn kiêu ngạo nữa. Nghĩ mà xem!”. Người lính không nói gì. Anh ta cúi người, tóm lấy con chó, quẳng nó qua cửa sổ toa tầu rồi ngồi xuống ghế. Người phụ nữ la inh lên, yêu cầu ai đó đến bênh vực bà ta và trừng phạt người lính. Một quý ông người Anh ngồi bên hàng ghế bên kia lên tiếng, “Thưa ngài, ngài biết đấy, người Mỹ các ngài rất hay có thiên hướng làm không đúng sự việc. Các ngài ăn thì dùng nĩa không đúng tay. Các ngài lái ô tô thì không đúng phía trên đường. Và bây giờ, thưa ngài, ngài vừa ném không đúng con chó ra khỏi cửa sổ.”