Lo xa

Lo xa
Giám đốc gọi trưởng phòng tổ chức và ra lệnh: - Anh tìm trong nhà máy một người trẻ tuổi, có năng lực, có thể thay thế tôi trong tương lai. - Tìm xong thì giao cho anh ta việc gì? - Đuổi anh ta ngay lập tức.
  1. Ngày đăng: 14/07/2021
  2. Lượt xem: 1165
  3. Tags: cong viec

Phong cách

Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén.
 
Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai.
 
Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận, ra làm thì nhất trí.
 
Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí, ra làm thì tranh luận

Khó xử

Một tên lính bị xử tử vì tội bỏ phiên gác. hắn thanh minh:
 
- Tâu bệ hạ, hạ thần không hề có ý đó. Khi chỉ còn 5 phút nữa là hết phiên bỗng có hai con sóc từ đâu xuất hiện. Nó gặm ống quần của thần nhưng thần vẫn đứng yên. Nó chui lên ống quần, thần vẫn đứng yên. Nhưng khi nghe chúng bàn với nhau “ăn quả nào trước nhỉ” thì làm sao thần đứng yên được nữa ạ?

Không có gì cả

Một phụ nữ bước vào tiệm tạp hóa và hỏi chủ cửa hàng:
 
- Ông có sổ tay loại nhỏ không?
 
- Xin lỗi bà! – Chủ tiệm đáp – Chúng tôi vừa hết hàng xong.
 
Người phụ nữ nhún vai, hỏi tiếp:
 
- Thế ông có bút chì kỹ thuật không?
 
- Không, loại đó chúng tôi không nhập – Chủ tiệm trả lời.
 
Đột nhiên, người phụ nữ cảm thấy đói bụng. Bà ta hỏi:
 
- Thế ông có bánh ngọt Doritos hay Nachos không?
 
Chủ tiệm nhún vai:
 
- Xin lỗi! Không có nốt thưa bà!
 
- Ôi Chúa ơi! – Người phụ nữ kêu lên – Nếu cái gì cũng không có như vậy thì ông đóng quách cửa tiệm lại cho rồi.
 
Chủ tiệm thản nhiên:
 
- Không có chìa khóa, thưa bà

Mới sinh ra đã giống đô đốc

Con gái một vị đô đốc hải quân sinh con trai. Bận tập trận, ông này sai viên cận vệ về thăm cháu ngoại. Trở ra hạm đội, anh ta báo cáo với sếp:
- Thưa ngài, cậu bé giống hệt ngài ạ!
- Tả vài nét chính xem sao?
- Dạ... hói... tròn ủm... chả biết gì hết nhưng gào thét rất to...

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.