Lần đầu tiên

Đây là lần đầu tiên của tôi. Tôi nằm xuống, các cơ bắp căng cứng. Tôi đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh ta không chịu bị đẩy ra dễ dàng như vậy. Anh ấy hỏi tôi có sợ không và tôi lắc đầu một cách dũng cảm. Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấy tiến sâu hơn và tôi run rẩy toàn thân. Toàn cơ thể tôi căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy thật sự dịu dàng như anh ấy đã hứa với tôi. Anh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và nói tôi hãy tin anh ấy. Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây rồi. Nụ cười dễ thương của anh ấy làm tôi bớt căng thẳng và tôi mở ra cho anh ấy có thể vào một cách dễ dàng. Tôi nài xin anh ấy nhanh chóng hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ chuẩn bị để cho tôi ít đau đớn nhất. Và anh ấy tiến vào gần hơn, sâu hơn ... còn tôi cảm thấy sự đau đớn dâng tràn và chạy khắp thân thể, và dường như một tia máu đỏ chảy ra khi anh đẩy mạnh vào. Anh ấy nhìn tôi lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt tôi rưng rưng nhưng lắc đầu và nói anh ấy cứ tiếp tục. Anh ấy thò ra thụt vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này tôi đã tê liệt hoàn toàn và có thể cảm thấy anh ấy bên trong tôi ... Sau một vài giây phút tê liệt, tôi thấy điều gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy lấy nó ra. Tôi nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì nó đã xong. Anh ấy nhìn tôi với một nụ cười ấm áp và nói với tôi rằng tôi thật là ngoan cường từ trước đến nay chưa hề thấy. Tôi mỉm cười và cảm ơn anh. Anh quả là một nha sĩ giỏi. Lần đầu tiên tôi đi nhổ răng là như vậy đó.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 672
  3. Tags: tong hop

Mua thuốc

3 đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc 1 lượt. 
Ðứa thứ 1 mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ì ạch bưng cái thấu ở tuốt trên kệ cao xuống. Bán xong, ông leo lên cất cái thấu trở lại chỗ cũ. 
Sau khi tính tiền, ông hỏi đứa thứ 2 mua cái gì 
– Dạ con mua 500 đồng cam thảo. 
Ông thầy bực mình, ì ạch leo lên lấy thấu cam thảo xuống. 
Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3: 
– Còn mày mua 500 đồng cam thảo luôn hả? 
Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, leo lên cất cái thấu cam thảo lên kệ rồi hỏi nó mua gì. 
Thằng bé nói: – Dạ ông bán cho con 1000 đồng cam thảo.

Có … nhiều cái

Một bà mẹ dẫn cô con gái nhỏ đi xem triển lãm nghệ thuật. Trong phòng gồm có tất cả các tác phẩm về điêu khắc, hội hoạ, nhiếp ảnh… Khi đi ngang qua một bức tượng khoả thân nam, vì tò mò cô gái kéo bà mẹ dừng lại và chỉ vào cái của quí của bức tượng mà hỏi:
 
- Mẹ ơi! cái này là cái gì hả mẹ?
 
- Đó là một bộ phận trong cơ thể đàn ông thôi con ạ, à mình đi đi con!
 
- Không! con muốn xem thêm một chút nữa.
 
- Thôi đi đi con, con ngoan đi lớn lên thế nào con cũng có được một cái.
 
- Còn nếu như con không ngoan thì sao hả mẹ?
 
- À, nếu như con không ngoan thì con sẽ có … nhiều cái !

Cách 1 gang tay

Trong hội nghị thượng đỉnh cuối năm giữa các nước.Có sự tham gia của nhiều nước trên thế giới.Nước Mỹ đứng lên khoe về thành tựu của mình.
- “Nước Mỹ đã phóng tên lửa lên tận sao hoả!”
Nước Nhật đứng lên chế giễu:
- “Làm gì tới, các ông có nói quá ko đây??”
Nước Mỹ thanh minh:
- “Thì ko đến được nhưng cách sao hoả 1 gang tay!”
Tiếp theo là đến nước Nhật nổi tiếng với nhiều phát minh về máy móc hiện đại.Nhật tự khoe về đất nước mình:
- “Nước chúng tôi phát minh ra tàu ngầm có thể lặn xuống đến tận đáy sâu nhất của đại dương.”
Nước Mỹ phản bác lại:
- ” Cái ông nổ vừa thôi, làm gì tới nổi!”.
Nước Nhật thanh minh:
- ” Ừ, thì cách 1 gang tay chứ mấy…”
Đến phiên nước Việt Nam.Việt Nam khoe:
- “Nước chúng tôi phụ nữ có thể sinh con bằng rốn!”
cả 2 nước Nhật và Mỹ kinh ngạc, đồng thanh đứng dậy và nói:
- “Này, các ông ko bịp chúng tôi đấy chứ??”
Việt Nam lúc đó mới điềm đạm đứng lên và nói:
- “Cũng cách 1 gang tay!”

Hỏi giờ

Một anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố.
Ngay sau khi anh ta nằm xuồng ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó.
- Cái giề đấy?
- Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không?. Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời, “7:15″.
Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ.
- Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không?
- 7: 25!
Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ như thế này
“Tôi không biết mấy giờ!”
Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa.
- Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!

Thử thách

Cô đào Bardot chết và lên thiên đàng. Thượng đế nhìn cô lắc đầu:
 
- Chà, con phải trải qua một cuộc thử thách. Con phải đi trên một thanh gỗ. Nếu con nghĩ đến chuyện yêu đương một lần thôi thì con sẽ rơi xuống địa ngục.
 
Bardot đi và thượng đế đi sau để kiểm tra. Ði được một nữa đoạn đường Bardot quay lại thì không thấy thượng đế đâu cả.