Không cho nói

Một buổi sáng, vị tiểu vương Ả rập thức giấc và cảm thấy bải hoải. Ngài nhận ra rằng sức lực của mình không còn cường tráng như xưa và bỗng thấy chán ngán hậu cung đầy cung tần mỹ nữ của mình. Nhìn anh hầu trẻ, tiểu vương nảy ra sáng kiến: - Abdul, từ nay ta ban cho ngươi một ân huệ. Đó là, đêm nào ngươi cũng phải đứng trực bên ngoài phòng ngủ của ta. Khi nào ta kêu lên: “Trẫm khát!” và đi ra ngoài giả bộ tìm nước uống thì ngươi phải lẻn vào chiều chuộng cung phi trong bóng tối, để nàng tưởng ngươi là ta. Một thời gian dài sau đó, mọi chuyện diễn ra như mong muốn của tiểu vương. Đêm nào ngài cũng kêu “Trẫm khát!” rồi lỉnh đi tìm chỗ ngủ, trong khi anh hầu trai tráng thay ngài làm công việc đầy lao lực. Tới một sáng nọ, tiểu vương truyền gọi Abdul: - Quân cẩu tặc! Ta sẽ phạt ngươi bằng trượng hình rồi đày ra sa mạc. - Thưa vương công, con có tội tình gì đâu? - Đồ ngu, tối qua vương phi ra ngoài tìm nước uống cho ta. Thế mà ngươi không nhận ra, cứ xông bừa vào, lại chẳng cho ta có lấy một cơ hội giải thích
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 594
  3. Tags: nguoi lon

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".

Có đáng để nuôi?

Nhà sắp có khách, bà vợ hách dịch hỏi ông chồng: “Ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao?”.
 
- Tôi muốn để mọi người đều biết, bà đã nuôi tôi thế nào! – Ông chồng hậm hực.
 
- Nếu vậy – bà vợ nói – ông hãy cởi nốt cả quần đùi ra, cho họ biết là ông có đáng để nuôi không.

Hổ phụ sinh hổ tử

Hai cha con nhà kia đều nóng nảy ngang ngạnh, không nhường nhịn ai chút nào. Một hôm, nhà có khách, người cha sai con vào thành mua thịt về nhắm rượu. Người con mua miếng thịt ngon đem về, vừa sắp ra khỏi cổng thành, bỗng đụng ngay một người từ ngoài thành vào, hai người không ai chịu nhường đường đi, cùng ưỡn ngực nghênh nhau chắn ngang lối đi.
 
Ở nhà chờ lâu không thấy, người cha đi tìm con. Đến nơi, thấy tình hình như vậy liền bảo:
 
- Con hãy cầm thịt về trước làm cơm mời khách xơi, để cha ở đây cùng y đứng nghênh nhau tiếp!

Bóp nát ... mày

Đêm trăng thanh gió mát. Anh đang mơ màng trong giấc ngủ. Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng. Bóng em lướt nhanh trên tường. Rồi em sà vào lòng anh. Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần. Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy. Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy. Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt. Đêm nay, anh mong em lại đến, để anh có thể nhào tới ôm em, ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi bóp nát...mày, con muỗi chết tiệt!


Đã bảo mà không tin

Một kỹ sư máy tính vừa tạo ra được một chiếc máy có khả năng biết mọi thứ. Anh ta tự hào nói với người bạn của mình:

- Hãy hỏi nó bất cứ câu gì. Nó sẽ trả lời cho anh biết.

Người bạn liền gõ câu hỏi vào chiếc máy :

- Bố tôi ở đâu?

Màn hình máy chớp sáng liên tục và hiện ra dòng chữ:

- Bố của anh đang đi câu cá ở hồ Lasca.

Người bạn lắc đầu:

- Làm gì có! Bố tôi đã mất cách đây 10 năm rồi cơ mà!

Viên kỹ sư rất bối rối. Anh ta chỉnh sữa một vài chỗ trên máy và đề nghị anh bạn hỏi lại theo một cách khác. Người bạn lại đánh:

- Chồng của mẹ tôi ở đâu?

Một lần nữa màn hình chớp sáng liên tục. Rồi câu trả lời hiện lên:

- Chồng của mẹ anh đã mất cách đây 10 năm. Còn bố anh thì mới bắt được con cá nặng hai kí ở hồ Lasca!