Khi đấu sĩ trả thù con bò

Một võ sĩ đấu bò nổi tiếng, khập khiễng bước ra khỏi cổng bệnh viện. Trước đây anh khắp người anh quấn đầy băng do bị thương nặng trong trận đấu bò mới đây. - Tôi sẽ trả thù! – Anh ta gầm lên với đám đông người hâm mộ đang tụ tập chật kín trước cổng bệnh viện. Chàng đấu sĩ bước vào quán ăn, đám đông bước theo sau, háo hức xem người hùng của mình trả thù thế nào. Oai vệ ngồi vào bàn, anh vẫy người phục vụ đến rồi kêu lớn: - Giờ trả thù đã tới! Cho ngay một nồi… thịt bò tùng xẻo! - !?!
  1. Ngày đăng: 03/10/2015
  2. Lượt xem: 946
  3. Tags: chon loc, the thao

Xui rồi

Một người đàn ông bước vào quán bar, và hỏi một bồi bàn:
- Ở đây có cần người làm rất khoẻ mạnh không?
- Có. Nhưng tôi chưa biết anh khoẻ tới đâu?
Người đàn ông liền bước tới bàn gần nhất, nhấc bổng một ông đang uống rượu ở đă, ném ra cửa.
- Sao, anh thấy thế được chưa?
- Ông hãy chờ một chút. Ông chủ quán quay vào và sẽ quyết định…

Trí thông minh của phụ nữ

Một phụ nữ đang lái xe trên đương thì bị một viên cảnh sát chặn lại. Anh ta yêu cầu cô gái xuất trình bằng lái xe vì cô đã chạy xe quá tốc độ.
Cô gái đáp:
- Thưa ông cảnh sát, tôi không có bằng lái. Người ta đã tịch thu nó trong lần thứ tư tôi bị bắt quả tang lái xe trong tình trạng say rượu.
Viên cảnh sát nghiêm mặt:
- Việc này nghiêm trọng đây, hãy cho tôi xem đăng ký xe!
Cô gái trả lời:
- Tôi không có giấy lái xe vì đây không phải là xe của tôi. Tôi chôm nó từ ga-ra của ông chủ sau khi giết chết ông ấy. Xác ông ta vẫn trong cốp xe đây này!
Viên cảnh sát choáng váng lùi lại, đặt tay lên báng súng và dùng bộ đàm gọi tiếp viện. Khi lực lượng hỗ trợ có mặt, cảnh sát trưởng tiến đến gần cô gái, súng lăm lăm trong tay, yêu cầu cô rời xe. Cô gái vui vẻ tuân lệnh. Cảnh sát trưởng hỏi:
- Thưa cô, viên sĩ quan này nói rằng cô thông báo có xác chết trong cốp xe. Xin vui lòng mở nó ra.
Cô gái mở cốp xe, giả bộ ngạc nhiên khi thấy nó trống rỗng. Cảnh sát trưởng cũng ngạc nhiên không kém, hỏi tiếp.
- Đề nghị xuất trình bằng lái xe và giấy đăng ký xe!
Cô gái mở ví và đưa cả hai loại giấy cho ông ta. Cảnh sát trưởng xuống giọng:
- Mong cô thứ lỗi, tôi không biết nói gì bây giờ. Viên sĩ quan ở đằng kia nói với tôi rằng cô không có bằng lái, không có giấy đăng ký xe và trong cốp xe chứa một xác chết.
Cô gái mỉm cười, nhún vai:
- Chắc anh ta cũng bảo với ông rằng tôi lái xe quá tốc độ, phải không?

Bưu cục thó rồi

Ở bưu cục nọ, có một lá thư đề người nhận là Thượng đế, Thiên đường. Dĩ nhiên là không thể gửi nó đi, họ bèn mở ra xem, thư viết:
 
- "Gửi Thượng đế! Tôi là một bà lão tội nghiệp 80 tuổi. Suốt cả đời, tôi chẳng đòi hỏi gì. Nhưng hiện nay tôi đang rất cần 100 đôla. Xin Người hãy rủ lòng thương mà ban số tiền đó cho kẻ già này".
 
Cả bưu cục mủi lòng, mỗi người quyên góp một ít tiền, được 90 đôla gửi cho bà cụ. Hôm sau, bà lão gửi thư khác, cũng cho Thượng đế. Lần này ông giám đốc gọi tất cả nhân viên tới để nghe đọc lời cảm ơn:
 
- "Thưa Thượng đế, tôi xin cảm ơn Ngài với tấm lòng sâu sắc. Nhưng tôi chỉ nhận được có 90 đôla, còn 10 đôla đã bị bọn bưu cục "thó" mất rồi!".

Người đàn ông nhất hành tinh

Một ngày đẹp trời 3 người đàn ông đại diện cho 3 châu lục họp nhau lại, quyết định mở cuộc thi xem ai là người đàn ông nhất hành tinh.
 
Muốn thế mỗi người phải đi wa 3 cái phòng:
- phòng 1: có 1000 lít rượu.
- phòng 2: có 1 con sư tử hung dữ.
- phòng 3: có một … cô gái trẻ, đẹp, xinh, dễ thương, đáng iu! 
 
Ai muốn giật giải phải uống hết 1000 lít rượu, đánh chít con sư tử, và phải í í 1000 lần với cô gái.
 
Người Mĩ tự hào với sức khỏe vô địch lao vào phòng con hổ trước. 2 ngày 3 đêm sau người ta khuân xác anh vứt ra ngoài.
 
Người Pháp tự hào với sự lãng mạn và quyến rũ, vào phòng cô gái trẻ trước. Được 231 lần thì người ta khuân xác vứt ra ngoài.
 
Còn mỗi Người Việt nam, chặc lưỡi: thôi làm phát rượu đã tính gì tính sau. Uống hết 1000 lít rượu, bố lảo đảo sang phòng con hổ. Con hổ gầm rú gào thét kinh hoàng suốt một ngày, sáng hôm sau người ta vào mang xác con hổ vứt ra ngoài.
 
Bấy giờ Người Việt nam lảo đảo bước ra, lè nhè :
“Say quá, có ai chỉ cho tôi biết phòng con hổ ở đâu ko”

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"