Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi: - Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không? Xiển đáp: – Dạ có ạ! Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe. - Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ! - Một câu cũng được, cứ nói ta nghe. - Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ! - Tại sao! - Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng. - Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội. Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa: - Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.
  1. Ngày đăng: 29/01/2016
  2. Lượt xem: 816
  3. Tags: tong hop

Hoạ vô đơn chí

Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.

- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.

- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?

- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.

- Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?

- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.

- Con ngựa chết rồi!??

- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị …..

- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?

- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng.

- Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa.

- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri đô quá, nên bị bắt lửa…

- Nhắc lại đi. Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển.

- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy ko chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo em trai ngài.


Không cho nói

Một buổi sáng, vị tiểu vương Ả rập thức giấc và cảm thấy bải hoải. Ngài nhận ra rằng sức lực của mình không còn cường tráng như xưa và bỗng thấy chán ngán hậu cung đầy cung tần mỹ nữ của mình. Nhìn anh hầu trẻ, tiểu vương nảy ra sáng kiến:
 
- Abdul, từ nay ta ban cho ngươi một ân huệ. Đó là, đêm nào ngươi cũng phải đứng trực bên ngoài phòng ngủ của ta. Khi nào ta kêu lên: “Trẫm khát!” và đi ra ngoài giả bộ tìm nước uống thì ngươi phải lẻn vào chiều chuộng cung phi trong bóng tối, để nàng tưởng ngươi là ta.
 
Một thời gian dài sau đó, mọi chuyện diễn ra như mong muốn của tiểu vương. Đêm nào ngài cũng kêu “Trẫm khát!” rồi lỉnh đi tìm chỗ ngủ, trong khi anh hầu trai tráng thay ngài làm công việc đầy lao lực.
 
Tới một sáng nọ, tiểu vương truyền gọi Abdul:
 
- Quân cẩu tặc! Ta sẽ phạt ngươi bằng trượng hình rồi đày ra sa mạc.
 
- Thưa vương công, con có tội tình gì đâu?
 
- Đồ ngu, tối qua vương phi ra ngoài tìm nước uống cho ta. Thế mà ngươi không nhận ra, cứ xông bừa vào, lại chẳng cho ta có lấy một cơ hội giải thích

Thôi Rồi Kiếp con nguời!!!

Một cha xứ định bán con ngựa của mình. Một người đến hỏi mua:
 
- Tôi cần lưu ý ông, Cha xứ nói, nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói “tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên)
 
- Lần đầu tiên tôi nghe nói thế đấy, vị khách hàng đáp, chứ tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.
 
Ngồi trên yên ngựa xong ông khách hô:
 
- Tạ ơn Chúa!
 
Con ngựa đi nước kiệu. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng theo nước đại. Nhưng bất chợt, vị khách nhìn thấy một dốc núi cheo leo ngay trước mặt mình. Hoảng hốt, ông ta hét lên :
 
- Alléluia!
 
Con ngựa kịp dừng lại sát bên bờ vực chừng một mét. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, vị khách thở phào:
 
- Tạ ơn Chúa!.

Sao phải vội

Quý ông sang trọng đang bước trên phố thì gặp một cậu bé tiến đến hỏi giờ: "Thưa ngài, ngài có thể cho biết bây giờ là mấy giờ không ạ?".
 
Ông nọ cẩn thận lấy đồng hồ ra khỏi túi áo, xem giờ rồi trả lời:
 
- 3 giờ kém 15 phút.
 
- Vậy thì, chính xác vào lúc 3 giờ ngài có thể hôn vào mông cháu - Cậu bé liền trêu chọc và bỏ chạy.
 
Quá tức giận, ông ta liền đuổi theo thằng bé láo xược. Sắp tóm được nó thì ông bị một người bạn cũ chận lại:
 
- Cậu làm gì mà chạy hớt hải như thế?
 
Đang vội lại vừa mệt, quý ông nọ liền nói một hơi:
 
- Thẳng lỏi đó hỏi tôi giờ, khi tôi cho nó biết lúc đó là 3giờ kém 15 phút thì nó nói tôi sẽ hôn vào mông nó vào đúng 3 giờ...
 
- Vì vậy mà cậu phải chạy vội thế sao? - Anh bạn cũ vừa hỏi vừa xem lại đồng hồ - Cậu vẫn còn 10 phút cơ mà!
 
- !!!!!

Phạt

Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
 
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc.
 
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
 
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
 
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
 
Người đàn ông thanh minh:
 
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu.
 
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
 
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
 
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!