Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi: - Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không? Xiển đáp: – Dạ có ạ! Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe. - Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ! - Một câu cũng được, cứ nói ta nghe. - Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ! - Tại sao! - Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng. - Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội. Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa: - Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.
  1. Ngày đăng: 29/01/2016
  2. Lượt xem: 813
  3. Tags: tong hop

Biến bò thành cá

Một người Mỹ chuyển đến sống tại vùng đất của người Hindu. Tuy nhiên tập tục ở đây cấm người ta ăn thịt bò nên người dân chỉ ăn cá.
 
Sáng nào người Mỹ cũng ăn thịt bò, xào nấu mùi hương tỏa ra ngào ngạt khiến mọi người không đồng tình. Cuối cùng họ cử người đại diện đến nói chuyện với người Mỹ và anh ta đành phải tuân theo luật cấm thịt bò. Thế là người đứng đầu cầm lọ nước vẩy vẩy lên đầu anh ta và nói:
 
- Sinh ra là người Thiên chúa giáo, lớn lên cũng là người Thiên chúa giáo, bây giờ là người Ấn Độ giáo.
 
Vài hôm sau thì người Hindu lại ngửi thấy mùi thịt bò, họ bèn chạy sang lều của anh chàng người Mỹ và thấy anh này đang cầm cái lọ, tay vẩy vẩy mấy giọt nước lên đĩa thịt bò:
 
- Sinh ra là bò, lớn lên cũng là bò, bây giờ là cá!

Lịch sự

Một anh chàng đi làm trễ bước vào văn phòng với hai mắt thâm tím. Anh ta xin lỗi vì tới muộn rồi về chỗ làm việc.
 
- Chuyện gì xảy ra với cậu vậy? – Đồng nghiệp của anh ta hỏi.
 
- À, chiều qua tớ đi xem đá bóng. Đang giữa hiệp, mọi người đứng dậy. Tớ nhận thấy người phụ nữ đứng đằng trước tớ có cái nội y thòi ra ngoài quần bò. Thế là, tớ quyết định tỏ ra là người đàn ông hào hoa bằng cách nhét lại nó xuống dưới cạp quần cho cô ấy. Và khi tớ làm điều đó, cô ta quay lại và đấm một phát vào mắt tớ.
 
- Tớ hiểu rồi! – Anh đồng nghiệp nói – Nhưng làm sao cậu lại bị tím bầm cả mắt còn lại thế?
 
- Là thế này, khi tớ thấy cô ta bực bội như vậy, tớ liền kéo nó lại như cũ.

Dai hơn

Hai chàng trai cùng đến nhà cô gái chơi nhưng cô đã đi vắng. Cả hai ngồi chờ, người nào cũng muốn cho địch thủ về trước. Một anh hỏi:
- Mấy giờ rồi?
- Chín giờ rưỡi. Chắc anh bận lắm?
- Không. Tôi chỉ sợ anh về muộn.
Nghe vậy, anh này liền lấy từ trong cặp ra một quyển tiểu thuyết dày cộm, ung dung ngồi đọc. Anh kia vẫn thong thả nói:
- Anh đọc xong, cho tôi mượn đọc với nhé!

Cùng ý tưởng

Hai cậu bé nói chuyện với nhau: “Ê, tao hỏi mày cái này nha?”
- Nói đi.
- Ví dụ nhà mày nuôi một con chó và một con lợn. Đến đám giỗ, mày cần đưa một con lên bàn thờ. Con lợn nó nghĩ mày thịt con chó, con chó nó lại nghĩ mày thịt con lợn. Vậy theo mày, mày sẽ thịt con nào?
- Con lợn!
- Mày suy nghĩ giống con chó quá.


Mất tích

Một ngýời ðàn ông ðến ðồn cảnh sát.

- Thýa ông thanh tra, tôi xin trình báo là vợ tôi bị mất tích. Cách ðây một tuần, cô ấy dắt chó ði dạo và từ ðó không thấy về.

- Ông có thể tả qua vợ ông ðýợc không?

- Cô ấy tóc vàng, mà không hình nhý tóc ðỏ. Không cao lắm, nhýng hình nhý cũng không phải thấp. Mắt cô ấy màu xanh lõ, xanh lá cây thì ðúng hõn.

- Thôi ðýợc rồi, thế con chó của ông giống gì, có to không?

- À, giống Bri. Nó cao 65 cm, lông mày hung nhạt, mũi ðen, mắt màu hạt dẻ sẫm, có một vết sẹo nhỏ dýới cằm, nó ðeo một miếng thẻ mang số ZA 3823976