Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi: - Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không? Xiển đáp: – Dạ có ạ! Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe. - Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ! - Một câu cũng được, cứ nói ta nghe. - Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ! - Tại sao! - Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng. - Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội. Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa: - Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.
  1. Ngày đăng: 29/01/2016
  2. Lượt xem: 852
  3. Tags: tong hop

Bợm nhậu đón xuân

Bợm nhậu đón xuân
Một người tới dự buổi họp mặt cuối năm, mọi người mời anh ta:
 
- Anh dùng một ly nhé?
 
- Không, tôi phải lái xe.
 
- Vậy sao anh không để xe ở nhà?
 
- Lúc đầu tôi cũng tính vậy, nhưng sợ tới trễ chẳng còn gì mà uống nữa.

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.

Không cần nói dối

Sau khi nghe lời cáo giác của cảnh sát trưởng, quan tòa nghiêm mặt hỏi linh mục: Mỗi tuần một lần, giáo sĩ Do Thái nọ thường rủ một linh mục và một mục sư tới chỗ mình chơi đánh bài ăn tiền. Không may cho họ, viên cảnh sát trưởng nổi tiếng nghiêm khắc của thị trấn bắt gặp và đưa cả ba ra tòa án địa phương.
- Thưa Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Linh mục nhìn lên trời, thì thầm:
- Xin Chúa tha thứ cho con!
 
Rồi ông quay sang quan tòa, nói lớn:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề đánh bạc.
 
Quan tòa lại hỏi mục sư:
- Còn Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Mục sư lặp lại hành động của linh mục rồi quả quyết:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề chạm tay vào lá bài.
 
Quan tòa quay sang nghi phạm cuối cùng:
- Giáo sĩ, có phải ngài bị bắt quả tang đang đánh bạc không?
 
Giáo sĩ Do Thái tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Đánh bạc ấy à? Với ai cơ chứ?

Xem tranh

Cô hướng dẫn viên giới thiệu 1 triễn lãm:
- Đây là bức 'Bạch Tuyết và 7 chú lùn', hãy nhìn xem, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 1, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 2, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 3, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 4, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 5, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 6, bạch tuyết đang nhìn chú lùn thứ 7 và chú lùn thứ 1 củng đang nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ 2 củng đang nhìn Bạch Tuyết,chú lùn thứ 3 củng đang nhìn Bạch Tuyết,chú lùn thứ 4 củng đang nhìn Bạch Tuyết,chú lùn thứ 5 củng đang nhìn Bạch Tuyết,chú lùn thứ 6 củng đang nhìn Bạch Tuyết,chú lùn thứ 7 củng đang nhìn Bạch Tuyết.
Và bây giờ chúng ta sẽ đến với bức 
 
Alibaba và 40 tên cướp ...

Chiếc cân biết bói

Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói - 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì?
Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago.
Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ:
- Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem.
Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo.
Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu.
Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính.
Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được?
Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang.
Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.