Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.
Diễn viên hài kịch nổi tiếng Oho Reutter có một lần đi qua một nghĩa địa ở ngoại ô Berlin. Ông thấy người ta đang vận chuyển gạch ngói. Tò mò, ông hỏi người ta định xây dựng gì ở đây vậy? Người thợ trả lời: "Cái hàng rào nghĩa địa đã mục nát nên xây tường để thay thế".
Oho Reutter hỏi: "Làm cái đó để làm gì. Điều đó không cần thiết. Những kẻ nằm bên trong nghĩa địa, chắc chắn không thể đi ra khỏi nghĩa địa. Còn những kẻ ở ngoài nghĩa địa cũng không muốn vào trong đó nằm".
Tối nay đứng ở ngoài đường chơi thì có 1 chị đến nhờ xem hộ cái iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào điện thoại để thôi miên.
Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Con ác phụ xâm lăng lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi lâu sau mới cắt đuôi được ả.
.
.
.
Về tới nhà hoàn hồn rồi mới nhớ ra vẫn đang cầm cái iphone của chị đó.
[Be careful everyone]
Yesterday when I was wandering around, a lady came up to me asked me to check if her phone was working fine. I hapily agreed. After a while checking all the modes, she kind of reminded me bout a folk I saw on the news that hypnotised people by phones (OMG!!!)
So frightened that I ran away. She chased after me and shouted so loudly. It took me such me such a long time to run away from that scary lady.
.
.
.
After getting home and calming myself down, I realised I was still holding her new iPhone 11.