Hỏi giờ

Một anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố. Ngay sau khi anh ta nằm xuồng ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó. - Cái giề đấy? - Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không?. Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời, “7:15″. Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ. - Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không? - 7: 25! Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ như thế này “Tôi không biết mấy giờ!” Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa. - Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 935
  3. Tags: chon loc, tong hop

Giống của em đấy!

Một người đàn ông lảo đảo đi vào phòng cấp cứu ở một bệnh viện với hai mắt bầm tím. Bác sĩ hỏi ông ta chuyện gì đã xảy ra.
 
- Chuyện là thế này – Người đàn ông kể lại – Tôi đang chơi gôn với vợ tôi, lúc ấy cô ta đánh quả banh xoáy bay vào một cánh đồng nơi những con bò đang gặm cỏ. Vợ tôi đi tìm quả banh trong khi tôi sục sạo chung quanh thì để ý thấy một con bò có cái gì đó trắng trắng gần dính ở mông của nó. Tôi tiến đến gần và nhấc cái đuôi con bò lên và trông thấy quả banh gôn của vợ tôi… dính ngay ở giữa mông con bò… Đó chính là khi tôi phạm sai lầm…
 
- Ông đã làm gì? – bác sĩ hỏi.
 
- Tôi nhấc đuôi con bò lên và gọi vợ: “Này Annie, cái này trông giống của em đấy!”

Rút không kịp

Rút không kịp
Bức ảnh thứ 1 vẽ một cái bánh mì đen thui.
 
Bức ảnh thứ 2 vẽ cảnh một trận chiến với một đoàn quân bị tiêu diệt hoàn toàn, những chiến sĩ chết như ngả rạ.
 
Bức ảnh thứ 3 vẽ một người phụ nữ đang mang bầu.
 
Vị giáo sư nói:
– Ai mà có thể đặt 1 tên chung cho cả 3 bức tranh sẽ được một phần thưởng.
 
Và phần thưởng thuộc về một sinh viên với câu trả lời ngắn nhất và hợp lý nhất: “Rút không kịp”.

Đoán tên

Ba bà dắt ba đứa con vào gặp một vị bác sĩ tâm lý. Bác sĩ hỏi bà thứ nhất: "Cháu bé tên gì vậy, thưa bà". Dạ cháu tên là Mỹ Kim.
 
Bác sĩ reo lên: Vậy tôi nghĩ bà rất là ham tiền, đầu óc bà lúc nào cũng lởn vởn đồng đôla nên bà đặt tên cháu bé là Mỹ Kim.
 
Quay qua bà thứ hai, bác sĩ hỏi: Còn cháu tên gì vậy bà?
 
- Dạ cháu tên Đường!
 
Bác sĩ hớn hở: Vậy tôi nghĩ bà chắc thèm ăn đồ ngọt, lúc nào bà cũng tơ tưởng tới những nồi chè, những ly kem...
 
Đột nhiên bà thứ ba đứng dậy nói:
 
- Đoán như thế mà cũng đoán. Rồi bà quay sang thằng con: Mình về thôi Cu!

Đặc ân

Tổng thống đang đi thăm một khu dân cư và mọi người đều diện bộ quần áo đẹp nhất của mình. Tất cả đứng dọc hai bên đường đi để mong nhận được sự quan tâm của ngài.
 
Một người dân địa phương mặc bộ quần áo đi lễ đẹp nhất của mình và đinh ninh Tổng thống sẽ ngừng lại và nói chuyện với mình. Ông ta đứng cạnh một kẻ vô gia cư rất hôi hám. Chợt Tổng thống đi ngang, kề vào tai gã vô gia cư thì thầm câu gì đấy rồi đi ngang tiếp. Không thể tin được là Tổng thống lại không thèm đếm xỉa đến mình, ông bèn đến bên kẻ vô gia cư nọ và nhanh chóng thương lượng đổi bộ quần áo xịn của mình lấy bộ đồ rách rưới của kẻ khốn cùng, các thêm tất cả số tiền đang có trong ví.
 
Mặc bộ quần áo hôi hám ấy vào, ông ta chạy như bay xuống phố, vòng ra phía trước đón đầu Tổng thống để mong có cơ hội được diện kiến và tiếp chuyện.
 
Vừa may Tổng thống đi đến, nhác thấy ông ta, ngài tiến lại gần, vẻ mặt cực kỳ niềm nở làm người đàn ông như nở từng khúc ruột. Thế rồi, ngài kề vào tai ông ta thì thầm:
 
- Lúc nãy ta đã bảo ngươi cút khỏi đây với mớ giẻ rách khốn kiếp này rồi mà?

hỏi hoài

Tí  Gặp Tèo Trên đường Tí Lăng xăng lại hỏi tèo :
- Tí: Ê tèo bài kiểm tra vừa rùi mấy điểm , 10 hả ?
- Tèo: Không !!
- Tí: Thế 9 hả ?
- Tèo: Không Mà !
- Tí: Thế chắc chắn 8 rùi ?
- Tèo: ( Đi chậm lượm cục gạch phang Tí ) Cái Ông Nội mày đã bảo là không điểm cứ hỏi hoài