Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi: - Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật? - Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 639
  3. Tags: cong viec, truong hoc

Biến bò thành cá

Một người Mỹ chuyển đến sống tại vùng đất của người Hindu. Tuy nhiên tập tục ở đây cấm người ta ăn thịt bò nên người dân chỉ ăn cá.
 
Sáng nào người Mỹ cũng ăn thịt bò, xào nấu mùi hương tỏa ra ngào ngạt khiến mọi người không đồng tình. Cuối cùng họ cử người đại diện đến nói chuyện với người Mỹ và anh ta đành phải tuân theo luật cấm thịt bò. Thế là người đứng đầu cầm lọ nước vẩy vẩy lên đầu anh ta và nói:
 
- Sinh ra là người Thiên chúa giáo, lớn lên cũng là người Thiên chúa giáo, bây giờ là người Ấn Độ giáo.
 
Vài hôm sau thì người Hindu lại ngửi thấy mùi thịt bò, họ bèn chạy sang lều của anh chàng người Mỹ và thấy anh này đang cầm cái lọ, tay vẩy vẩy mấy giọt nước lên đĩa thịt bò:
 
- Sinh ra là bò, lớn lên cũng là bò, bây giờ là cá!

Osin muốn tăng lương

Bà chủ rất bực mình vì chuyện con sen nằng nặc đòi tăng lương nên hỏi vặn:
- Tại sao mày nghĩ mày đáng được tăng lương?
Con sen:
- Thưa bà có 3 lý do. Thứ nhất, tại vì con ủi đồ giỏi hơn bà.
Bà chủ:
- Ai nói với mày thế?
Con sen:
- Ông chủ nói với con như vậy.
Bà chủ:
- Gì nữa?
Con sen:
- Thứ hai là con nấu ăn ngon hơn bà.
Bà chủ:
- Ai dám nói là mày nấu ăn ngon hơn tao?
Con sen:
- Cũng vẫn là ông nói.
Bà chủ:
- Thật quá sức!
Con sen:
- Thứ ba là con làm tình giỏi hơn bà.
Bà chủ tức giận:
- Lão chủ của mày thiệt gan trời rồi!
- Bà bình tĩnh lại đi. Câu này thì không phải ông nói mà là anh tài xế nói đấy ạ.
Bà chủ thở phào:
-Thôi được rồi, mày im miệng thì tao tăng cho gấp rưỡi.
Con sen:
- Nhưng thưa bà...
Bà chủ:
- Ừ, gấp đôi vậy. Im ngay đi!

Ý nghĩa của giấc mơ

Sáng thức giấc, vợ nói với chồng: “Em vừa mới nằm mơ là anh mua tặng em một cái vòng cổ bằng ngọc trai nhân dịp sinh nhật em. Anh nghĩ rằng như thế là nó có nghĩa gì?”

- Đến sinh nhật em em sẽ biết. – Chồng đáp.

Vào ngày sinh nhật của vợ, người chồng về nhà với một cái hộp nhỏ và đưa nó cho cô ta.

Rất vui sướng, cô mở nó ra, và chỉ tìm thấy một quyển sách nhỏ với tựa đề: “Ý nghĩa của những giấc mơ”


Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.