Hiểu phụ nữ

Một người đàn ông đang đi dạo trên bãi biển, tình cờ thấy một cái lọ. Người đàn ông này nhìn quanh nhưng không thấy ai cả bèn mở nắp lọ ra. Từ trong lọ một vị thần xuất hiện và cảm ơn người đàn ông nọ vì nhờ ông mà vị thần này đã được thoát ra ngoài. Vị thần nói, "Ðể đáp lại lòng tốt của ông tôi sẽ ban cho ông một điều ước, nhưng chỉ một mà thôi nhé". Sau một phút suy nghĩ, người đàn ông nọ nói "Trước giờ tôi luôn luôn ao ước đến đảo Hawaii một chuyến nhưng tôi đã không thể, tôi sợ đi máy bay và thuyền lắm vì nó làm cho tôi mệt và sợ hãi. Vì thế tôi mong sao có được một con đường đi từ đây đến Hawaii." Sau vài phút suy nghĩ, vị thần này nói "Không, tôi nghĩ là tôi không thể làm được điều đó, tôi chỉ nghĩ đến tất cả những công việc liên quan với những cái cột chống đỡ cái đường cao tốc và để chạm tới đáy đại dương thì cái cột này phải dài bao nhiêu. Nghĩ về tất cả những vỉa hè mà mà sẽ cần đến. Không, điều đó đã yêu cầu quá nhiều." Người đàn ông suy nghĩ một phút rồi nói tiếp với vị thần, "Có một điều khác mà tôi luôn luôn mong ước. Tôi ao ước có thể hiểu được phụ nữ. Vậy thì làm gì để họ cười và làm gì để họ có thể khóc, tại sao tính khí của họ lại thất thường như thế, tại sao đối với họ lại quá khó để hòa thuận với họ? Điều cơ bản là cái gì làm cho họ biểu hiện như thế?" Vị thần này đắn đo một lúc rồi nói "Như thế, ông muốn con đường đến Hawaii hai làn hay bốn làn xe?"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 426
  3. Tags: tong hop

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.

Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.

Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.

Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.

Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.


Tội nói dối

Một ông mục sư nói với các giáo dân:
- Tuần tới tôi sẽ thuyết giảng về tội nói dối. Để giúp các bạn nhanh chóng nắm được vấn đề, tôi muốn tất cả đọc trước chương 17 quyển Mark.
 
- Chủ nhật sau đó, để mở đầu bài giảng, mục sư liền yêu cầu những người đã đọc chương 17 quyển Mark giơ tay. Tất cả đều giơ tay. Ông mục sư cười và nói: Tốt! Bây giờ tôi sẽ tiến hành bài giảng về tội nói dối. Quyển Mark chỉ có 16 chương...

Đi guốc trong bụng

Một chàng trai tán tỉnh cô gái mới quen:
 
- Chà! Trông cô đẹp quá!
 
Thấy cô gái nín lặng, chàng trai tức giận:
 
- Bày đặt giả bộ, chứ trong bụng đang mừng dữ lắm.
 
- Sao anh biết trong bụng tôi đang mừng ?
 
- Sao lại không. Tôi đi guốc trong bụng cô đấy!
 
- Anh hay thế à! Thế…sau đó anh ra bằng đường nào ?