Đoán hướng gió

Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm. - Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông tất cả các ưu, nhược điểm của ngôi nhà. Và bây giờ, tôi xin nói trước về nhược điểm. Phía bắc của ngôi nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá… - Thế còn ưu điểm của ngôi nhà? - Vâng, ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán được hướng gió. - !!!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 840
  3. Tags: cong viec

Biết tôi là ai không?

Jim đang thử việc ở một công ty đa quốc gia. Vào ngày làm việc đầu tiên, anh gọi điện cho phòng phục vụ và lớn tiếng nói vào ống nghe: “Mang cho tôi một cốc cà phê ngay”.
 
Đầu dây bên kia liền trả lời:
 
- Nhầm số rồi. Anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?
 
- Không.
 
- Tôi là giám đốc quản lý.
 
- Thế anh có biết tôi là ai không? – Jim lớn giọng quát.
 
- Không.
 
- Tốt. – Jim thở phảo và bỏ ống nghe xuống.

Đôi tình nhân đi bách bộ trong công viên. Chàng trai nói:
 
- Hàng đêm, anh đều nằm mơ thấy mỗi tháng mình kiếm được mười ngàn đô giống như bố của anh.
 
- Bố anh kiếm được mười ngàn đô mỗi tháng cơ à? – Cô gái hết đỗi ngạc nhiên.
 
- Không, bố anh cũng nằm mơ giống anh.
 
- !!!

Câu cá

Một cặp vợ chồng đi nghỉ tại một khu câu cá. Người chồng thích đi câu vào lúc trời sáng, người vợ chỉ thích đọc sách. Một hôm người chồng đi câu về và muốn chợp mắt một chút. Mặc dù không quen với không khí trên hồ nhưng người vợ vẫn chèo thuyền ra ngoài để hưởng ánh sáng mặt trời. Cô ta chèo thuyền ra xa một đoạn sau đó dừng lại và tiếp tục đọc sách. Đột nhiên, có một anh bảo vệ tiến lại gần. Anh ta dừng ngay bên cạnh thuyền của cô và hỏi:
 
- Xin chào quý cô, cô đang làm gì thế?
 
- Tôi đang đọc sách. – Người phụ nữ trả lời.
 
- Cô đang ở trong khu vực cấm câu cá đấy. – Anh ta nhắc.
 
- Tôi xin lỗi thưa ngài, nhưng tôi không câu cá, tôi chỉ đọc sách thôi mà.
 
- Nhưng cô có tất cả các dụng cụ cần thiết cô có thể câu bất cứ lúc nào, tôi phải giữ cô lại và lập biên bản mới được.
 
- Nếu anh mà làm vậy tôi sẽ kiện anh về tội quấy rối tình dục. – Người phụ nữ nạt lại.
 
- Nhưng tôi thậm chí còn chưa đụng vào cô kia mà.
 
- Đúng thế, nhưng anh có đầy đủ dụng cụ cần thiết và anh có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

Lần đầu tiên

Đây là lần đầu tiên của tôi. Tôi nằm xuống, các cơ bắp căng cứng. Tôi đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh ta không chịu bị đẩy ra dễ dàng như vậy. Anh ấy hỏi tôi có sợ không và tôi lắc đầu một cách dũng cảm.
Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấy tiến sâu hơn và tôi run rẩy toàn thân. Toàn cơ thể tôi căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy thật sự dịu dàng như anh ấy đã hứa với tôi.
Anh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và nói tôi hãy tin anh ấy. Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây rồi. Nụ cười dễ thương của anh ấy làm tôi bớt căng thẳng và tôi mở ra cho anh ấy có thể vào một cách dễ dàng.
Tôi nài xin anh ấy nhanh chóng hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ chuẩn bị để cho tôi ít đau đớn nhất. Và anh ấy tiến vào gần hơn, sâu hơn ... còn tôi cảm thấy sự đau đớn dâng tràn và chạy khắp thân thể, và dường như một tia máu đỏ chảy ra khi anh đẩy mạnh vào.
Anh ấy nhìn tôi lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt tôi rưng rưng nhưng lắc đầu và nói anh ấy cứ tiếp tục.
Anh ấy thò ra thụt vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này tôi đã tê liệt hoàn toàn và có thể cảm thấy anh ấy bên trong tôi ... Sau một vài giây phút tê liệt, tôi thấy điều gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy lấy nó ra.
Tôi nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì nó đã xong. Anh ấy nhìn tôi với một nụ cười ấm áp và nói với tôi rằng tôi thật là ngoan cường từ trước đến nay chưa hề thấy.
Tôi mỉm cười và cảm ơn anh. Anh quả là một nha sĩ giỏi. Lần đầu tiên tôi đi nhổ răng là như vậy đó.

Biển báo

Người du khách lái xe trên một chặng đường quê đối mặt với một tấm biển đề "Lối cụt chớ vào". Con đường trước mặt đối với anh ta trông khá đẹp, và với tư cách là một du khách giàu kinh nghiệm, anh ta chẳng thèm quan tâm tới tấm biển khuyến cáo, cứ tiếp tục cho xe chạy thẳng.
 
Đi được chừng năm dặm, anh ta đến một chiếc cầu đã bị sập và anh ta buộc phải vòng xe lại trở về lối cũ. Khi anh ta đến địa điểm nơi tấm biển báo khi này, anh ta thấy hàng chữ ghi trên tấm biển ngay trước mắt mình: "Chúc mừng trở lại! Đồ ngốc!".