Đoán hướng gió

Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm. - Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông tất cả các ưu, nhược điểm của ngôi nhà. Và bây giờ, tôi xin nói trước về nhược điểm. Phía bắc của ngôi nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá… - Thế còn ưu điểm của ngôi nhà? - Vâng, ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán được hướng gió. - !!!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 760
  3. Tags: cong viec

Căng thẳng, lo sợ và hoảng loạn

Căng thẳng, lo sợ và hoảng loạn
Trong giờ học tâm lý, khi giáo viên vừa giảng xong bài, một nam sinh ngồi cuối lớp rụt rè đặt câu hỏi:
– Thưa thầy, làm thế nào để phân biệt giữa căng thẳng, lo sợ và hoảng loạn ạ…?
Giáo viên nhìn cậu với ánh mắt trìu mến điềm tĩnh đáp:
– À, 3 cảm xúc đấy theo thí dụ về cấp độ thế này: căng thẳng là khi biết vợ có thai, lo sợ là khi bạn gái có thai, và hoảng loạn là khi cả 2 có thai cùng lúc.
Cậu nam sinh gật gù tỏ vẻ đã hiểu vấn đề, nhưng vẫn tiếp tục hỏi:
– Thế có khi nào cả 3 trạng thái cảm xúc Căng thẳng, lo sợ và hoảng loạn xuất hiện cùng một lúc không ạ…?
Nghe xong câu hỏi, giáo viên trả lời dứt khoát:
– Có, là khi em biết tin vợ và bạn gái có thai cùng lúc, trong khi bản thân mình lại bị vô sinh…!!??

Trí thông minh của phụ nữ

Một phụ nữ đang lái xe trên đương thì bị một viên cảnh sát chặn lại. Anh ta yêu cầu cô gái xuất trình bằng lái xe vì cô đã chạy xe quá tốc độ.
Cô gái đáp:
- Thưa ông cảnh sát, tôi không có bằng lái. Người ta đã tịch thu nó trong lần thứ tư tôi bị bắt quả tang lái xe trong tình trạng say rượu.
Viên cảnh sát nghiêm mặt:
- Việc này nghiêm trọng đây, hãy cho tôi xem đăng ký xe!
Cô gái trả lời:
- Tôi không có giấy lái xe vì đây không phải là xe của tôi. Tôi chôm nó từ ga-ra của ông chủ sau khi giết chết ông ấy. Xác ông ta vẫn trong cốp xe đây này!
Viên cảnh sát choáng váng lùi lại, đặt tay lên báng súng và dùng bộ đàm gọi tiếp viện. Khi lực lượng hỗ trợ có mặt, cảnh sát trưởng tiến đến gần cô gái, súng lăm lăm trong tay, yêu cầu cô rời xe. Cô gái vui vẻ tuân lệnh. Cảnh sát trưởng hỏi:
- Thưa cô, viên sĩ quan này nói rằng cô thông báo có xác chết trong cốp xe. Xin vui lòng mở nó ra.
Cô gái mở cốp xe, giả bộ ngạc nhiên khi thấy nó trống rỗng. Cảnh sát trưởng cũng ngạc nhiên không kém, hỏi tiếp.
- Đề nghị xuất trình bằng lái xe và giấy đăng ký xe!
Cô gái mở ví và đưa cả hai loại giấy cho ông ta. Cảnh sát trưởng xuống giọng:
- Mong cô thứ lỗi, tôi không biết nói gì bây giờ. Viên sĩ quan ở đằng kia nói với tôi rằng cô không có bằng lái, không có giấy đăng ký xe và trong cốp xe chứa một xác chết.
Cô gái mỉm cười, nhún vai:
- Chắc anh ta cũng bảo với ông rằng tôi lái xe quá tốc độ, phải không?

Nỗi lo của ông chồng

Vợ chồng Denga có một cửa hàng bán thực phẩm. Một hôm, chồng đi chơi về, hỏi:
 
- Này em, khúc giò thiu đâu rồi?
 
- Nhà đối diện mua rồi.
 
- Thế cân xúc xích bị chuột gặm?
 
- Nhà ấy cũng mua rồi.
 
- Còn hộp bơ cũ từ năm ngoái đã quá hạn?
 
- Nhà ấy cũng vét nốt rồi.
 
Chồng lấy hai tay ôm đầu:
 
- Chết cha rồi! Anh vừa được nhà ấy mời cơm!

Tâm trạng

Một người đàn ông bước vào quán rượu. Người phục vụ chạy lại kéo ghế mời ông ta ngồi và hỏi: 
- Thưa ngài, ngài muốn gì ạ?.
 
Người khách:
- Tôi muốn gì ư? Một căn nhà lớn, nhiều tiền và một người vợ đẹp.
 
Bồi:
- Không phải thế! Ý tôi là, ông khao khát cái gì?
 
Người khách:
- Tôi khao khát cái gì ư? Có một tòa lâu đài, trở thành triệu phú và có một cô vợ nhan sắc cỡ hoa hậu.
 
Bồi:
- Ông lại hiểu sai ý tôi rồi. Điều ông muốn là gì?
 
Khách:
- Tôi thích con trai hơn, nhưng con gái cũng tuyệt. Chỉ cần nó khỏe mạnh là được.
 
Anh bồi bực mình:
- Cái tôi đang hỏi là ông muốn uống gì?
 
Khách:
- Sao cậu không nói ngay thế từ đầu? Thế cậu có cái gì?
 
Bồi:
- Thật lòng thì chẳng có cái gì cả. Tôi không kiếm được nhiều tiền, lại còn cả ngày phải quẩn quanh trong quán rượu để làm việc.

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".