Con vẹt

Mary hay đi ngang qua một tiệm bán thú nuôi. Có một con vẹt trong tiệm thấy Mary, nó ré lên: _ Ê, cô kia! Mary quay lại hỏi: _ Gì? _ Cô xấu hoắc! Mary rất tức giận. Hôm sau, cô đi ngang, con vẹt lại ré lên: _ Ê, cô kia. Cô xấu hoắc! Mary tức giận lắm. Chuyện này lặp lại đến lần thứ ba thì Mary không chịu nổi. Cô vào tiệm và nói với chủ tiệm: _ Con vẹt này xúc phạm tôi. nếu ông không dạy dỗ nó đàng hoàng, tôi sẽ kiện! Hôm sau, Mary đi ngang qua, con vẹt vẫn ré lên: _ Ê, cô kia! Mary quay lại, thách thức: _ Gì? Con vẹt cười nham nhở: _ Cô biết rồi còn hỏi!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 906
  3. Tags: chon loc, loai vat

Phí sức

Hai vợ chồng nhà kia chờ mãi cho đứa con ngủ say mới tính chuyện”hành sự”.
 
Khi người vợ đang hì hục trên bụng chồng thì bất chợt đứa con tỉnh giấc & hỏi:”mẹ ơi,mẹ đang làm gì đó?”.Người vợ liền trả lời con:”À,bụng bố to quá mẹ đè cho nó xẹp bớt xuống con ạ”,đứa con liền nói”thôi mẹ đừng phí sức làm gì,mẹ có đè xẹp thì ngày mai cô hàng xóm nhà mình lại thổi phồng lên cho bố như thường à..”…?!

Phạt

Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
 
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc.
 
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
 
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
 
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
 
Người đàn ông thanh minh:
 
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu.
 
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
 
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
 
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!

Kết quả của mối liên kết

- Cậu làm thế nào mà chỉ trong 3 năm đã có được một sản nghiệp đàng hoàng như thế này?
 
- Tớ liên kết với một doanh nghiệp có nhiều vốn.
 
- Tỷ lệ đóng góp thế nào?
 
- Anh ta lo vốn còn tớ góp kinh nghiệm.
 
- Kết quả ra sao?
 
- Như cậu thấy đấy, tớ thì có tiền còn anh ta tích lũy được kinh nghiệm.

Sai một ly...

Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm, anh ta trở về, thất vọng ê chề.
 
Một người bạn hỏi:
- Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
 
Anh chàng đáp:
- Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
 
- Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
 
Chuyên viên marketing giải thích:
- Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.

Phát kiến vĩ đại

Vị giáo sư nọ tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Ông huấn luyện một con bọ chét hiểu và thực hiện được mệnh lệnh khi ông hô "Nhảy!".
 
Ở giai đoạn đầu của cuộc thí nghiệm, nhà khoa học cắt bỏ một chân của con bọ chét rồi ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nhỏ bé tuân lệnh. Nhà khoa học liền ghi vào sổ tay: "Sau khi bỏ đi một chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Tiếp đó, nhà bác học cắt bớt một chân nữa của con bọ chét và ra lệnh: "Nhảy!". Con bọ vẫn nhảy lên và ông giáo sư hài lòng ghi vào sổ: "Sau khi bỏ đi hai chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Ở giai đoạn kế, nhà khoa học chỉ để lại cho con bọ chét một chân và ra lệnh cho nó nhảy. Con vật vẫn bật lên như bình thường và người huấn luyện của nó ghi vào sổ: "Các cơ quan của bọ chét hoạt động bình thường khi nó chỉ còn một chân".
 
Cuối cùng, ông giáo sư cắt nốt chân còn lại của bọ chét và ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nằm bất động. Nhà khoa học lặp lại thí nghiệm nhiều lần và lần nào cũng cho kết quả tương tự. Ông đi đến kết luận: "Khi bị cắt bỏ hết chân, bọ chét mất khả năng nghe".