Có và không

Một chàng trai cầu hôn cô gái mới quen: - Thế nhà anh có xe Mercedes không? - Không. - Có khi nào anh mặc đồ của hãng Bossini không? - Không. - Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mảnh vườn 0,5 ha không? - Không. Cô gái bĩu môi, nhìn anh bằng cái ánh mắt khinh thường và lạnh lùng ra đi... Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối: - Cha có thể bán cái Rolls-Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ áo quần hiệu Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền. Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5 ha. Nhưng đập đi năm tầng của biệt thự tám tầng này thì thật là... uổng.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 902
  3. Tags: tinh yeu

Cần người cầu nguyện

Một cơn bão khủng khiếp ập tới, viên thuyền trưởng biết rằng tàu của mình đang chìm dần. Ông hét to lên: “Ở đây ai biết cầu nguyện?”.
Một người đàn ông bước lên và nói: “Có thưa thuyền trưởng, tôi biết cầu nguyện.”.
“Tốt”, thuyền trưởng nói. “Anh sẽ cầu nguyện còn tất cả chúng tôi sẽ mặc áo phao. Chúng ta thiếu đúng một cái”.

Không biết ai cầm lái

Hai người say rượu nói với nhau: “Mày phóng vừa thôi, tao chưa muốn chết đâu”.
 
Người kia ngạc nhiên:
 
- Ủa tao tưởng mày lái! Nãy giờ sợ muốn chết mà không dám nói.
 
- !!!!!

Chiến tranh và hòa bình

Hai anh lính mới nói chuyện với nhau trong doanh trại:
 
- Tại sao cậu tự nguyện tòng quân?
 
- Tớ độc thân, tớ thích chiến tranh. Thế còn cậu?
 
- Tớ thì đã có vợ, nhưng lại yêu hoà bình.

Tức ói máu

Tức ói máu

Khách du lịch dừng chân tại một nông trại và trao đổi với nông dân: "Hai con bò sữa của ông mỗi ngày cho bao nhiêu lít sữa?"

- Con đen hay con trắng - người nông dân hỏi lại.

- Ví dụ con trắng.

- Mười lít.

- Còn con đen?

- Cũng mười lít.

- Thế ông cho chúng ăn gì?

- Con con đen hay con trắng?

- Con trắng chẳng hạn.

- Cỏ linh lăng.

- Còn cho con đen?

- Cũng cỏ linh lăng.

- Này, nếu đối với 2 con bò, cái gì cũng giống nhau, tại sao lần nào ông cũng hỏi tôi rằng tôi nói về con đen hay con trắng? - du khách tỏ vẻ khó chịu về màn đối thoại.

- Vì con trắng là của tôi.

- À, ra thế! Còn con đen?

- Cũng của tôi.


Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.