Chuyện về người Do Thái và một người ngoại đạo trên tàu

Có một người Do Thái và một người ngoại đạo đi cùng trên một chuyến tàu. Khi kẻ ngoại đạo bổng nhiên hỏi người Do Thái, "Sao mà người Do Thái các anh thông minh thế? Bí quyết là gì vậy?" Người Do Thái trả lời ngay, "Đó là vì chúng tôi ăn đầu cá." "Thật vậy hả?" Kẻ ngoại đạo kinh ngạc thốt lên. "Thế tôi có thể tìm đầu cá ở đâu được?" "Ồ, thật tình cờ là bữa trưa nay tôi lại mang cá đi." Người Do Thái lấy một con cá từ trong túi ra và đặt nó lên bàn. "Ông có muốn bán cho tôi nguyên cái đầu thôi không?" kẻ ngoại đạo hỏi. "Dĩ nhiên rồi, chỉ cần đưa tôi hau mươi rúp thôi." Kẻ ngoại đạo trả tiền và bắt đầu ăn cái đầu cá. Vài phút sau, khi kẻ ngoại đạo đã ăn xong cái đầu cá và đang liếm ngón tay, anh ta quay qua người Do Thái và nói, "Thế quái nào mà tôi phải trả những hai mươi rúp cho cái đầu trong cả con cá chỉ mới mười lăm rúp?" Người Do Thái mỉm cười và trả lời, "Đấy, anh thấy chưa, đầu cá bắt đầu có tác dụng rồi đấy."
  1. Ngày đăng: 11/02/2016
  2. Lượt xem: 718
  3. Tags: tong hop

Marketing và..

Bạn thấy một cô gái tuyệt đẹp ở bữa tiệc. Bạn tới bên cô ta và nói. Tôi cực kỳ sành chuyện ấy”. Đó gọi là Tiếp thị trực tiếp (Direct Marketing).
 
Bạn đang ở bữa tiệc với một nhóm bạn và thấy một cô gái tuyệt đẹp. Một người bạn của bạn tới chỗ cô ta và chỉ vào bạn nói, Anh chàng này sành chuyện ấy lắm. Đó là quảng cáo.
 
Bạn thấy một cô gái tuyệt đẹp ở buổi tiệc. Bạn tới chỗ cô ta và xin số điện thoại. Ngày hôm sau bạn gọi điện và nói. Xin chào, anh thành thạo chuyện ấy lắm. Đó là tiếp thị qua điện thoại (Telemarketing).
 
Bạn đang ở bữa tiệc và thấy một cô gái tuyệt đẹp. Bạn đứng dậy, sửa lại cà vạt; bạn tới chỗ cô ta và mời cô ta uống. Bạn mở cửa cho cô ta, nhặt túi xách của cô ta khi cô đánh rơi nó, ngỏ ý chở cô ta về nhà, và nói là còn cái này, tôi sành chuyện ấy lắm. Đó là PR (Public Relations).
 
Bạn đang ở bữa tiệc và bạn thấy một cô gái tuyệt đẹp. Cô ta bước tới bên bạn và nói. Em nghe nói anh sành chuyện ấy lắm. Đó là sự nhận diện nhãn hiệu (Brand Recognition).
 
Bạn đang ở bữa tiệc và bạn thấy một cô gái đẹp. Bạn tới bên chỗ cô ta và nói, “Này, tôi sành chuyện ấy lắm”. Cô ta tát cho bạn một phát vào mặt. Ấy là Sự phản hồi của khách hàng (Customer Feedback).

Nghiên cứu triết học

Có một chàng sinh viên ngồi chơi bên bờ một hồ nước rộng. Trời nóng, thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm truồng. Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ chàng bỗng nhận ra bên cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc sách. Không biết làm thế nào, anh chàng lặn xuống đáy hồ tìm kiếm một lúc, vớ được một cái xô mà ai đó đã vứt xuống hồ ngày trước, chàng bèn lấy cái xô úp … lại và đi lên bờ. Ðến gần cô gái, chàng cất tiếng hỏi:
“Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?”
Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
“Em đang nghiên cứu Triết học”
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
“Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?”
Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo. Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
“Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có”.

Con vẹt

Mary nuôi một con vẹt biết nói. Con này khá ma lanh. Một hôm cô nàng đi tắm mà quên đóng cửa, con vẹt ngó vô phòng tắm rồi la lên oai oái:
_ Thấy hết rồi nhe! thấy hết rồi nhe!
Mary nổi sùng, chạy ra vặt sạch lông con vẹt cho chừa cái tật nói bậy.
Mấy hôm sau, có ông khách đầu hói tới nhà Mary chơi. Con vẹt nhìn cái đầu hói của ông khách rồi rụt rè hỏi:
_ Ê, thấy hết rồi phải không?

No idea!

Một anh chàng biết tiếng Anh lõm bõm đi du lịch ở Mỹ. Buổi sáng vừa bước ra khỏi khách sạn, anh ta thấy một đám cưới đi qua. Khều một người đang đứng xem anh ta hỏi:
 
- Who?
 
- No idea.
 
Anh ta đi thăm thú nhiều nơi. Ðến chiều, khi về gần đến khách sạn thấy một đám tang đi ngang anh ta lại hỏi một người đang đứng xem:
 
- Who?
 
- No idea.
 
Anh ta lẩm bẩm: Tội cho cái anh chàng “No Idea” mới đám cưới hồi sáng giờ đã chết rồi.

Vấp ngã

Một linh mục quá mệt mỏi vì thấy các giáo dân của mình cứ đến thú tội ngoại tình của họ nên trong một buổi giảng đạo ông nói:
 
-Nếu tôi còn nghe một người nữa đến thú tội ngoại tình, tôi sẽ không làm linh mục nữa!
 
Mọi người rất yêu mến vị linh mục nên họ quyết định sẽ không nói đến từ ngoại tình nữa mà thay bằng một từ quy ước chỉ có họ mới biết. Người nào lỡ phạm tội ngoại tình khi đến xưng tội sẽ nói là bị “vấp ngã”. Mọi việc sau đó đều tốt đẹp cho đến ngày vị linh mục qua đời vì tuổi già.
 
Khoảng một tuần sau, vị linh mục mới đến gặp ông Thị trưởng và tỏ vẻ rất lo lắng. Ông nói:
 
-Ông phải cho sửa chữa lại đường xá trong thị trấn mới được. Khi các giáo dân đến xưng tội, họ cứ nói về việc bị vấp ngã.
 
Ông Thị trưởng bắt đầu phá lên cười và biết rằng chưa ai nói cho vị linh mục mới biết về cái từ quy ước kia.
 
Vị linh mục bực tức nói:
 
-Tôi không hiểu ông cười cái gì. Tuần này vợ ông đã bị vấp ngã ba lần rồi đấy.