Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường. Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp". "Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc. Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên: "Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?' "Vâng, tôi đây", anh đáp. "Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 723
  3. Tags: vo chong

Mặc lộn quần

Hai người bạn thân ở chung phòng trọ rảnh rỗi ngồi nói chuyện với nhau: “Hôm qua tao vừa rủ bé đi chơi mà trong túi không có đồng nào. Nhưng tao vẫn quyết định cứ rủ”.
 
Người bạn kia hứng chí, vỗ đùi cái đét bảo:
 
– Có chí khí!
 
– Khi đi, tao mới phát hiện ra trong túi có rất nhiều tiền, thế là hai đứa tao xài hết số tiền đó.
 
– Trời không phụ lòng người tốt mà.
 
– Uh, nhưng khi về tao mới phát hiện ra… tao lỡ mặc lộn quần của mày.

Nghề tội lỗi

Hàng rào ngăn cách giữa Thiên Đàng và Địa Ngục bị đổ ngã. Chúa mới gọi Chúa quỷ Satan mà nói:
 
- Chúng ta phải sửa lại cái hàng rào. Ta chịu một nửa tốn phí và ngươi phải trả một nửa.
 
Satan từ chối:
 
- Ông muốn sửa thì ông cứ sửa mình ông đi, tôi không trả tiền phí tổn. Đó là việc của ông làm mà.
 
Chúa dọa là sẽ thưa tòa Satan. Satan trả lời:
 
- Cứ việc thưa đi, làm sao ông tìm ra một luật sư nào ở trên thiên đàng chứ !!!

Cần không?

Nửa đêm, mọi người đang say ngủ, bỗng một người khách đến gõ cửa. Vị chủ nhà lồm cồm bước ra.
 
Người khách hỏi :
 
- Ông ơi! Ông có cần củi không?
 
Chủ nhà :
 
- Ồ! Không! Tôi chắc là vậy!
 
Thế là vị chủ nhà đóng sập cửa lại, vào giường ngủ tiếp.
 
Sáng hôm sau, đống củi chất trước nhà ông ta biến mất sạch.

Hiểu sếp

Hiểu sếp
Nhân viên tới gặp sếp, gãi đầu gãi tai:
- Thưa sếp, ngày mai nhà em tổng vệ sinh. Em được vợ giao nhiệm vụ dọn dẹp toàn bộ nhà cửa, bếp núc, giặt rèm cửa, lau chùi cửa chính, cửa sổ, dọn vườn…
- Nhưng ngày mai công ty cũng có rất nhiều việc, tôi không thể cho anh nghỉ việc được!
- Cảm ơn sếp. Em biết sếp lúc nào cũng có quyết định sáng suốt!

Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó.
 
Chủ quán đáp lời:
 
- Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước.
 
Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi:
 
- Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy?
 
- Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời.
 
- Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không?
 
- Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói
 
- Ví dụ?
 
- Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi.
 
Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời.
 
Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn.
 
- Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng.
 
- Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi.
 
Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định:
 
- OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này.
 
Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái.
 
- Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú.
 
- Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược.
 
Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói:
 
- Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào.
 
Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một:
 
- Thôi được tôi chấp nhận cá với anh.
 
Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia.
 
Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói:
 
- Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé!
 
- Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy