Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường. Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp". "Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc. Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên: "Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?' "Vâng, tôi đây", anh đáp. "Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 683
  3. Tags: vo chong

Giấc mơ tuyệt vời

Hai người bạn ngồi trong một quán bar đang kể cho nhau nghe về những giấc mơ của họ.

- Tôi mơ thấy mình đang đi nghỉ mát – Một người nói – Chỉ có tôi, cái cần câu và một cái hồ lớn tuyệt đẹp. Thật thơ mộng làm sao.

- Tối qua, tôi cũng có một giấc mơ đẹp – Người kia kể – Tôi mơ thấy mình đang trong vòng tay của hai cô gái xinh đẹp và cả ba đã có một đêm thật tuyệt!

Người đầu tiên mở to mắt nói:

- Cái gì, anh ở với hai cô gái xinh đẹp mà lại không gọi cho tôi à?

- Ồ có chứ – Người kia trả lời – Tôi đã gọi nhưng vợ anh nói anh đi câu cá rồi!!!


Tắm trong vạc dầu còn sướng hơn

Một anh chàng kia sau khi chết bị dẫn xuống âm phủ. Quỷ sứ thông báo rằng chúng sẽ dẫn tội nhân xem ba hình phạt khác nhau và phải chọn một. Phòng thứ nhất, tội nhân bị tra tấn trong vạc dầu. Phòng thứ hai, tội nhân bị thiêu đốt trên ngọn lửa hừng hực. Quá sợ, anh ta xin cho sang phòng cuối cùng. Tại đây anh ta thấy một bệnh nhân già lụ khụ, bị AIDS giai đoạn cuối, nằm thở khò khè trên giường. Ông này đang được một cô gái trẻ trung, xinh đẹp ôm ấp, vuốt ve và hôn lên những vết thương nhiễm trùng... Anh ta mừng quýnh vội xin vào phòng này. Tên quỷ liền dẫn ngay anh ta vào và nói với cô gái:

- Đi sang phòng vạc dầu mà tắm! Sướng nhé, có người thay rồi!


Không có gì cả

Một phụ nữ bước vào tiệm tạp hóa và hỏi chủ cửa hàng:
 
- Ông có sổ tay loại nhỏ không?
 
- Xin lỗi bà! – Chủ tiệm đáp – Chúng tôi vừa hết hàng xong.
 
Người phụ nữ nhún vai, hỏi tiếp:
 
- Thế ông có bút chì kỹ thuật không?
 
- Không, loại đó chúng tôi không nhập – Chủ tiệm trả lời.
 
Đột nhiên, người phụ nữ cảm thấy đói bụng. Bà ta hỏi:
 
- Thế ông có bánh ngọt Doritos hay Nachos không?
 
Chủ tiệm nhún vai:
 
- Xin lỗi! Không có nốt thưa bà!
 
- Ôi Chúa ơi! – Người phụ nữ kêu lên – Nếu cái gì cũng không có như vậy thì ông đóng quách cửa tiệm lại cho rồi.
 
Chủ tiệm thản nhiên:
 
- Không có chìa khóa, thưa bà

Phát kiến vĩ đại

Vị giáo sư nọ tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Ông huấn luyện một con bọ chét hiểu và thực hiện được mệnh lệnh khi ông hô "Nhảy!".
 
Ở giai đoạn đầu của cuộc thí nghiệm, nhà khoa học cắt bỏ một chân của con bọ chét rồi ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nhỏ bé tuân lệnh. Nhà khoa học liền ghi vào sổ tay: "Sau khi bỏ đi một chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Tiếp đó, nhà bác học cắt bớt một chân nữa của con bọ chét và ra lệnh: "Nhảy!". Con bọ vẫn nhảy lên và ông giáo sư hài lòng ghi vào sổ: "Sau khi bỏ đi hai chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Ở giai đoạn kế, nhà khoa học chỉ để lại cho con bọ chét một chân và ra lệnh cho nó nhảy. Con vật vẫn bật lên như bình thường và người huấn luyện của nó ghi vào sổ: "Các cơ quan của bọ chét hoạt động bình thường khi nó chỉ còn một chân".
 
Cuối cùng, ông giáo sư cắt nốt chân còn lại của bọ chét và ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nằm bất động. Nhà khoa học lặp lại thí nghiệm nhiều lần và lần nào cũng cho kết quả tương tự. Ông đi đến kết luận: "Khi bị cắt bỏ hết chân, bọ chét mất khả năng nghe".

Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.